Câu chuyện tình yêu – Đặng Duy Hưng
Bạn có thể xem phim hay đọc cuốn Love Story của Erich Segal nghe bản tán đến mối tình bất diệt mà Hollywood lấy không ít nước mắt tựa như Romeo & Juliet. VN ta có Lan và Điệp, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ có” Chuyện tình nàng thiếu nữ tên Thi”. Bên Trung Hoa dĩ nhiên Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài hay Ngưu Lang Chức Nữ. Và còn nhiều nhiều nữa nhưng đa số đều hư cấu như những câu chuyện tình yêu tác giả viết tặng bạn bè mấy năm nay. Và ……..
Bạn nếu như tôi gặp Laura lần đầu tiên sẽ nhớ đến hình tượng người đàn bà bị đánh ghen tạt át xít vào mặt. Cuộc đời cô lớn lên từ gia đình giàu có , khuôn mặt thân hình đẹp khiêu gợi lại học giỏi hơn người. 17 tuổi được nhận vào trường đại học top 5 toàn thế giới giống như đi đâu cũng được trải thảm đỏ đón chào. Nhưng dĩ nhiên cuộc đời nếu chỉ như vậy làm sao cô có khuôn mặt gớm giếc như thế?! ( Không phải như vài bạn đang nghĩ là bị tạt át xít đâu!!?)
Năm thứ 2 trong lúc nghiên cứu sinh học vi khuẩn tàn phá, tai nạn xảy ra nên cho đến hôm nay ( cách đây 1 tháng) khuôn mặt bị 49 (bốn mươi chín) lần phẫu thuật trị vi khuẩn tàn phá từ trong gan thận phá lên mặt. Chưa kể đến 3 lần thay thận mới và 1 lần thay gan ( chắc bạn bè đang giựt mình phải không?” Đây là câu chuyện thật 100% và là Love story đáng nhớ của thế kỷ này. Cô luôn luôn yêu đời tự tin” Đây là ơn trên giúp cho tôi tìm được “true love”tình yêu thật trong đời. Bởi xem thử có người đàn ông nào sẽ gọi điện thoại hẹn đi ra ngoài lần thứ hai sau khi gặp cô lần đầu!?
Dù rất yêu đời và tự tin nhưng vài năm sau đó bị bao lần thất vọng trong tình trường cô bắt đầu đặt câu hỏi ông Trời có lẽ đang trừng phạt hay thử thách xem cô có dũng cảm đối phó ?. Cô giống như bác sĩ Anthony Fauci làm bác sĩ chuyên môn về vi khuẩn lây nhiễm phòng chữa bệnh lây nhiễm trong cộng đồng. Cuộc đời bận rộn với y khoa , học hỏi thêm lúc rảnh rỗi lấy gần 20 bằng cấp liên quan nghề nghiệp.
Một lần dự sinh nhật người bạn ,cô nhìn thấy một người đàn ông đang giỡn với 2 con chó sau vườn . Nhìn cô biết ngay anh bị ADHD rối loạn tăng động giảm chú ý cần phải uống thuốc và chỉnh đốn ăn uống đúng cách mới giảm được tính năng động. Anh cúi đầu nói chuyện với 2 con chó , vui với chúng như 2 người bạn. Chạy vòng quanh xuýt nữa tông vào nàng , hất bay dĩa bánh trên tay đang ăn dang dở. Anh nhìn cô nói một lúc hơn 10 lần xin lỗi” Bác sĩ không muốn tôi ăn bánh ngọt nhiều đường, hôm nay tôi phá không cho cô ăn đừng giận tôi nhé?! “ Hai đứa đứng nói chuyện với nhau, cô nhẹ nhàng khuyến khích anh tham gia vào câu chuyện. Thật bất ngờ với cô hai đứa nói chuyện rất hợp ý và anh hỏi xin phép mời cô đi ăn tối cuối tuần trả lỗi hôm nay. Cô nhẹ nhàng xin lỗi, không nói lý do phải đi mỗ trong 2 ngày nữa. Anh khuôn mặt xịu xuống thất vọng nhưng dường như giống như cô bị xãy ra quá nhiều trong đời nên thành quen.
Lần đó cô mỗ lần thứ 5, trường đại học Stanford nhận hợp tác với bác sĩ của cô để học hỏi lẫn nhau. Điều làm cô giật mình sốc khi gặp lại Howard người đàn ông đó, anh là bác sĩ gây mê anesthesiologist .Anh cười giỡn” Tôi hy vọng là người đầu tiên cô thấy khi tỉnh lại “. Và đúng như lời hứa anh cầm cành hoa hồng bằng nhựa đưa cho cô khi cô mở mắt” Nhớ gọi tôi ra ăn tối nhé”.
Tôi ngồi nhìn cô đang âu yếm nhìn chồng đùa giỡn với 2 con chó vườn sau tâm sự “ Cả năm nay có người bác sĩ dinh dưỡng mới nên anh giảm rất nhiều “. Howard vào chào mọi người rồi vào phòng vệ sinh bước ra lấy dĩa gắp 1 cái chả giò nhìn tôi ”Nghe vợ anh nói anh chiên món này. Ngon nhất từ trước đến giờ nhưng không dám ăn nhiều vợ giận“. Đi đến vợ hôn vào cái má phẫu thuật bao lần “I Love you”. Tình yêu của anh với cô 26 năm rồi vẫn vậy giống như căn bệnh ADHD chỉ tăng lên cần sửa đổi cách ăn uống mới hạ nhiệt. Ngồi nghe cô nói chuyện y khoa thu hút như dự buổi hoà nhạc tuyệt vời. Lâu lâu gặp 2 người lúc nào cũng bên nhau ,bạn từ bạn thân của người bạn thân. Câu chuyện tình yêu của họ thấy rất bình thường phải không các bạn? Tôi không dám viết tên thật của họ nhưng nếu một ngày nào đó bạn nhìn trên TV 1 bà bác sĩ về dịch bệnh cộng đồng với khuôn mặt chắp vá, đứng bên cạnh người đàn ông đẹp trai nhưng đứng không yên. Họ đó các bạn, những bác sĩ “down to earth“ hiền hoà dễ mến không muốn hưởng hào quang, sống trầm lặng không con cái ( cô không thể mang thai). Love story có câu” Love means never having to say you are sorry “. Và họ “ Anh luôn là người đầu tiên nhìn khi em tỉnh dậy”. Bạn thấy câu nào hay hơn?
Đặng Duy Hưng
Portland, OR