Lệ Thu
Hãy chọn một chiếc ghế thật êm, bên cạnh lò sưởi giữa mùa cuối năm lạnh giá, cùng chào đón một năm mới đang đến và thử nghĩ xem, khoảnh khắc nào khiến chúng ta nhớ đến nhất trong đời. Nếu còn do dự, hãy thử dành ra hơn 100 phút để thưởng thức “Click”, tạm dịch là “Cú Click huyền bí” của Điện ảnh Hoa Kỳ.
Không đoạt giải cao trong các kì liên hoan, không gây tiếng vang bằng hình ảnh hoành tráng hoặc kĩ xảo đặc biệt, phim có thể khiến bạn rung động bằng những nụ cười và cả những giọt nước mắt xúc cảm chạm tới tận trái tim.
“Cú Click huyền bí” của đạo diễn Frank Corari được sản xuất vào năm 2006 với sự góp mặt của nam diễn viên được mệnh danh là đại diện cho các bộ phim về đề tài gia đình cùng phong cách hài hước dí dỏm – Adam Sandler. Câu chuyện về kiến trúc sư Michael Newman và cuộc đời có vẻ như chẳng có nổi một giây yên bình của anh. Một vợ, hai con, đang mong đợi sẽ được trở thành người góp vốn trong công ty xây dựng, Michael dành tất cả thời gian để làm việc, làm việc và làm việc.
Đặt mục tiêu thế nào là Đúng?
Chắc chắn trong đời, mỗi người đều có những mục tiêu riêng. Với nhiều người thì đó là sự thành đạt, người khác là hạnh phúc gia đình, người khác nữa lại là sự tự do cá nhân… Mở đầu “Cú Click huyền bí”, khán giả đã thấy ngay Mục tiêu của Michael là gì.
Quay cuồng giữa công việc với dự định hoàn thiện ngôi nhà trên cây cho các con đã bị trì hoãn cả mấy tháng, với việc phải có mặt ở cuộc thi bơi của cậu con trai nhỏ, hay kế hoạch cắm trại vào ngày Quốc khánh … Michael gần như phát điên. Cuộc sống luôn gấp gáp, vội vã, công việc dồn dập đến mức anh thậm chí không thể nhớ nổi cái điều khiển nào dành cho đồ dùng nào trong nhà. Bấn loạn xoay vần trong cái Mục tiêu lớn nhất là trở thành người góp vốn chính trong công ty khiến Michael không có lấy một phút thư giãn. Mơ ước lớn nhất của anh là vợ con phải được sung sướng đầy đủ, không thể sống thiếu thốn như anh lúc còn thơ bé.
Nhưng dường như, Michael bị nhầm lẫn giữa những điều anh Muốn và những điều gia đình anh Cần. Một cuộc sống đủ đầy vật chất chưa chắc đã là điều kiện Cần cho một gia đình hạnh phúc.
Việc đặt mục tiêu sai dẫn đến muôn vàn hệ lụy mà Michael không thể lường trước, ngay cả khi anh có trong tay chiếc điều khiển kì diệu có thể điều khiển cuộc đời anh như một cuốn phim. Chạy xe giữa đêm đến một trung tâm mua sắm dường như chỉ để xả hơi, Michael vô tình gặp Morty, người đàn ông khá quái dị trong nhà kho của trung tâm, rồi được ông ta tặng cho chiếc điều khiển.
Ban đầu, mọi thứ diễn ra thật xuôn xẻ, cuộc sống của Michael bỗng chốc thăng hoa và trở nên hoàn hảo khi anh phát hiện ra chỉ với một cú Click là anh có thể thoát khỏi vô số những phút giây mà anh cho là thừa mứa và vô bổ trong đời. Với một người đàn ông chỉ biết làm việc không mệt mỏi cùng với mục tiêu là Danh vọng và tiền bạc thì có vẻ hết thảy mọi thứ khác đều chẳng có ý nghĩa gì. Michael lần lượt tua nhanh qua những buổi ăn tối dài dằng dẵng mệt mỏi với bố mẹ anh, tua qua cả những giây phút tranh luận cãi vã giữa anh và Donna – vợ anh, những lúc đau ốm, thậm chí cả những đêm ân ái chớp nhoáng của hai vợ chồng. Cuộc đời Michael tràn ngập những cú tua nhanh, chỉ còn đọng lại là công việc.
Chẳng còn gì tuyệt vời hơn là ta có thể điều khiển cuộc sống của mình tùy ý, chắc chắn rồi. Chiếc điều khiển tỏ rõ khả năng hoàn hảo của nó khi đem lại cho Michael những thành công nhất định. Anh vượt qua các cơn đau bệnh, công việc hoàn thành nhanh chóng, các dự án trở nên trôi chảy và mục tiêu là người góp vốn lớn nhất công ty sắp trở thành hiện thực.
Nhưng thật chẳng ai đoán được chữ Ngờ, dù ta đang sống như đang xem một cuốn phim. Ammer, sếp của Michael thật ra chỉ lợi dụng anh. Sau tất cả, Michael vẫn phải làm việc không ngừng nghỉ và mọi thứ chỉ dừng lại ở những lời hứa hẹn. Căng thẳng và mệt mỏi đeo bám Michael, lo lắng cho cuộc sống gia đình, áp lực “phải có nhiều tiền thì mới hạnh phúc” khiến anh dùng chiếc điều khiển tua nhanh tới lúc được thăng chức và chính thức trở thành cổ đông lớn trong công ty.
Thế nhưng… Michael đã mất gì?
Những điều một đi không trở lại
Anh không hề biết rằng nút tua nhanh trên chiếc điều khiển chỉ có tác dụng với anh, còn lại, mọi người xung quanh vẫn phải sống với thời gian thật sự. Trong thời gian của thực tại ấy, Michael hóa ra lại tồn tại dưới dạng “chế độ tự động”. Rõ ràng, cái điều khiển thần kì đã làm theo đúng mục tiêu mà Michael đặt ra trong đời, đó là tập trung làm việc. Nên khi ở chế độ tự động, Michael chỉ biết làm việc. Một năm trôi qua với anh là một cái chớp mắt nhưng gia đình anh thì phải trải qua khoảng thời gian dài đằng đẵng sống với một người máy.
Michael giật mình nhận ra những nguy cơ tiềm ẩn bắt đầu khởi phát. Mối quan hệ giữa anh và Donna trở nên căng thẳng vì anh luôn luôn im lặng. Các con của anh đã lớn, chúng không còn xem bộ phim hoạt hình “Khủng long” và chú chó Sundance yêu quý đã qua đời. Kinh hoàng hơn nữa là cái điều khiển siêu thông minh kia đã đặt chế độ tự động lên cuộc đời anh. Ngay cả khi Michael không chạm vào chiếc điều khiển thì nó cũng tự tua qua tất cả những gì anh đã từng tua, là lúc tụ tập ăn uống với bố mẹ, là lúc anh và Donna tranh luận hay yêu đương, lúc anh đau ốm và lúc anh nhận được những lời hứa hẹn thăng chức.
Tất cả không thể dừng lại được nữa. Tất cả những gì Michael từng cho là không quan trọng trong đời anh đều tự động trôi qua.
Những khủng hoảng bắt đầu. Thời gian sống của Michael bỗng bị tính bằng phút bởi hàng chục năm bị tua nhanh. Morty đã từng nói rằng anh không thể trả lại cái điều khiển, cũng giống như những gì anh đã từng tua qua thì sẽ không bao giờ trở lại nữa. Dù bắt đầu cảm nhận nỗi sợ hãi và tìm mọi cách để thoát khỏi những lần tua nhanh thì Michael vẫn bị kéo về tương lai một cách vội vã. Hàng chục năm tiếp tục trôi, cho tới lúc Michael vô cùng thành đạt nhưng anh và Donna đã li dị và cô đã lấy chồng mới, là thầy dạy bơi của Ben, con trai anh, còn các con anh đã trưởng thành từ lúc nào.
Cú sốc lớn nhất giáng mạnh vào Michael chính là cái chết của Cha anh. Michael cố gắng tua lại lúc ông qua đời nhưng không thể vì anh đã không có mặt bên cạnh ông giây phút cuối cùng. Ở chế độ tự động, anh chỉ biết có làm việc. Anh bỏ qua ông, thậm chí làm tan nát trái tim ông khi thẳng thừng tuyên bố mình đã biết hết trò ảo thuật ngớ ngẩn bố từng làm, chỉ là giả vờ hào hứng mà thôi. Đó là lần cuối cùng bố Michael gặp anh trước khi ông mất. Ông xoa đầu anh và nói “ta yêu con” trong khi phiên bản tự động của Michael vẫn cắm mặt vào máy tính. Người ta đã không ghìm được nước mắt khi Michael tua đi tua lại khoảnh khắc đó, rồi nhấn nút tạm dừng để tự mình đứng ra trước mặt ông, khẽ khàng hôn lên trán ông và thì thầm “con cũng thương bố vô cùng”.
Michael đã cố gắng đi quá nhanh trong cuộc đời mình, như một thằng lùn mơ ước về thế giới xa xôi nào đó nhưng hóa ra, thế giới ấy chỉ là món bắp rang.
Bước ngoặt cuối cùng là lúc Michael hiểu ra điều gì cần được đặt lên hàng đầu, cái gì nên là mục tiêu trong cuộc sống. Không phải công việc, không phải sự nghiệp mà là gia đình, là những người thân yêu bên cạnh mình, là sự yêu thương và gắn kết. Cuộc đời trôi tới lúc Michael bị ung thư, gần như bị sốc khi con gái anh gọi chồng mới của Donna là Cha và ngã quỵ trong đám cưới của Ben. Ngay lúc ấy, sau đám cưới, Ben phải đi công tác, quyết định bỏ qua tuần trăng mật. Michael đã đuổi theo con trai, dù lúc này anh rất yếu, anh có thể trả giá bằng cả mạng sống của mình. Nhưng Michael vẫn chạy, dưới màn mưa, ngã gục xuống lòng đường lạnh giá ướt sũng, chỉ để nói với con rằng Gia đình là ưu tiên số Một, hãy Yêu nhiều khi con còn có thể.
“Cú click huyền bí” có một kết thúc có hậu và ấm áp như bao bộ phim Gia đình khác, là lúc Micheal bừng tỉnh ở trung tâm mua sắm cùng với một cái gì hoàn toàn tươi mới như là bừng nở trong anh. Anh bỗng yêu cái xe cũ rẻ tiền của mình, chạy tới nhà bố mẹ giữa đêm, ôm hôn họ và nói lời yêu thương họ không ngừng. Rồi anh trở về nhà, hôn hít ba mẹ con, lên kế hoạch vụ cắm trại và bắt tay vào hoàn thiện ngôi nhà trên cây cho lũ trẻ. Bất ngờ là, một lần nữa, cái điều khiển xuất hiện ở bếp nhà Michael như món quà Morty tặng cho anh. Thế nhưng, chắc hẳn chúng ta biết lần này Michael sẽ làm gì.
Cuộc đời rõ ràng không thể như một cuốn phim mà chúng ta có thể tua đi tua lại hoặc có cơ hội thứ hai để sửa sai. Vậy tại sao ngay từ đầu chúng ta không sống tốt hơn để chắc chắn rằng chúng ta sẽ không bỏ lỡ bất cứ điều gì tuyệt vời trong hành trình sống “một đi không trở lại” của mình?