Bình thường nhưng tuyệt vời – Tamar Lê
Hồi dự hội nghị ở Thailand, tôi có cơ hội được nghe nhiều bài nói về thử thách trong ngành giáo dục, nhất là bài thuyết trình của Surin Pitsuwan, Tổng Thư Ký hội Association of Southeast Asian Nations, or ASEAN. Ông là người Thái, tốt nghiệp đại học Harvard.
Nhưng có một bài keynote ‘rất bình thường’ nhưng tôi lại nhớ hoài. Người thuyết trình là một nhà khoa học và cũng là triết gia của Thái. Ông rất khiêm nhường, từ tốn và nhã nhặn.
Ông bắt đầu:
Một người vợ và người chồng đang ăn sáng tại nhà của họ. Bà ấy nhìn vào dây phơi quần áo trong khu vườn của người hàng xóm của họ và chê bai:
– “Nhìn quần áo treo ở đó kìa. Họ thật bẩn thỉu! Người đàn bà trong nhà đó không biết giặt quần áo sạch sẽ. Tất cả đều bẩn thỉu và kinh tởm! ”.
Ông chồng im lặng. Sáng hôm sau, vào bữa sáng, bà vợ nhìn qua cửa sổ và nói điều tương tự:
“Một lần nữa, giặt giũ của bà ấy vẫn còn rất bẩn. Và bà ấy thật bẩn thỉu và xấu xí
Người chồng không nói một lời. Ông cứ yên tâm ăn uống. Sáng thứ ba, khi đang ăn sáng, người vợ không thể tin vào mắt mình khi nhìn qua cửa sổ. Bà ấy nói to vang nhà:
” Tôi không thể tin được! Bây giờ tôi mới biết bà này biết giặt quần áo của mình. Bà ấy thật sạch sẽ và xinh đẹp không chê, thật tuyệt vời”.
Ông chồng nhẹ nhàng nói với vợ:
Thực sự, tôi không thể chịu đựng được những lời chỉ trích mù quáng và thiếu lịch sự của bà, nên sáng nay tôi dậy sớm và lau cửa sổ dơ bẩn của nhà mình, và bây giờ bà mới ‘thấy rõ! ”