Ước mơ – Đặng duy Hưng
Trong đời bạn có bao nhiêu ước mơ trở thành sự thật!? Ngày xa xưa ấy nhìn những bức hình đứa trẻ chăn trâu thơ ngây vui với cánh diều, tiếng sáo khi nắng chiều đi xuống. Hắn mơ mỗi tối theo ông cầm đèn măng sông soi mực , dùng lưới múc vào. Nhưng dĩ nhiên là sự thật tương lai nào như ý nghĩ của bản thân mình. Cuộc đời lưu lạc như mãi đi tìm một hướng đi nhưng sao vẫn tắt nghẽn không lối về!?
Hắn luôn luôn thích anh Sáu tính bộc trực thấy gì nói vậy, bụng thẳng như ruột ngựa. Cọng thêm tính của người Sài gòn bất cần ngày mai, có tý tiền là tiêu hôm nay, ngày mai tính sau.
Anh Sáu tin vào số phận mỗi người sắp xếp từ trước từ ơn trên. Anh không đi nước ngoài được sau vài lần vượt biên bất thành. Gia tài để dành tiền vàng mất hết nhưng may mắn cả gia đình không đi tù. Anh vui khi vẫn giữ được cái mạng ,không như nhiều người phơi thây trên biển cả. Giờ anh làm đủ thứ trong khách sạn H nơi về VN hắn hay cư ngụ.
Anh làm đủ thứ việc từ vệ sinh cho đến bảo vệ qua đêm. Lúc rảnh anh thuê xích lô đạp kiếm tiền thêm. Trên miệng luôn nở nụ cười với 2 cái răng gãy. Anh tính phóng khoáng với vợ con , nghèo vẫn nghèo nhưng có tý tiền tối nghỉ việc chở vợ con đi ăn nhà hàng thoải mái.
Tối nay dẫn hắn nàng xuống chợ Lớn ăn cá nướng & hải sản thì gặp anh cùng vợ 2 con quần áo bảnh bao ngồi đang ăn khi 2 đứa bước vào.
“ Anh Sáu mới trúng mánh hả??”
Anh cười hì hì
“Hôm nay kỷ niệm 15 năm hôn nhân !”
Hắn chào cả nhà rồi giới thiệu em
“Đây là vợ mới cưới vài tháng , ngày mai phải vào gặp phái đoàn Mỹ phỏng vấn.”
Anh vổ vai trấn an
“Nếu số đi nước ngoài, sẽ không có gì trở ngại đâu!? Không lần này thì lần sau, mình thiệt đâu sợ súng!!”
Nàng chen vào
“ Em cũng nói vậy nhưng anh biết tính chồng em lúc nào cũng lo.”
Tối hôm đó vui thật là vui giống như đám cưới hắn thỉnh thoảng chạy qua cụng ly với anh.
Hôm sau lúc đến phiên nàng vào ,chưa được 5 phút nghe máy phóng thanh gọi tên hắn vào. Tim hắn đập nhanh, không biết chuyện gì đây? Chắc gặp người phỏng vấn khó rồi?! Bước vào ngồi bên em thấy lão mỹ trắng khuôn mặt khô nhưng cười thân thiện nói một câu tiếng Việt rành rỏi làm hắn giật mình
“Tối qua cá ở tiệm đó nướng ngon ghê hả?!”
Hoá ra lão & bạn cùng sở ngồi ăn cùng tiệm sát bên bàn anh Sáu nghe hết mấy lời chào hỏi khi bước vào tiệm. Lão chẳng hỏi gì thêm cúi xuống viết , ký mấy tờ giấy rồi ngẫng lên nói
” Welcome cô to America “.
Nhìn đôi mắt nàng vui nước mắt 2 hàng như cám ơn hắn giúp hoàn tất một trong những ước mơ trong đời.
Đời hắn như vạn người khác có giấc mơ thật đơn giản. Khi nào quê hương thanh bình không còn tiếng súng, hắn về quê với ông nội đánh cá mực , xây cái nhà nhỏ bên cái đập nước với bao kỷ niệm tuổi thơ ngây. Nhưng rồi lớn lên có gì thành sự thật đâu!?Đời người ngờ đâu phải lang thang nửa vòng trái đất!! Chiều nay đợi nàng đi làm về ,đứng tưới cây nhìn ngôi nhà nhỏ thân yêu. Tuy không nằm trong trên mảnh đất cắt rún ngày xưa thân ái nhưng do hai đứa ,4 bàn tay mơ ước chung sức dựng nên.
Les Brown nói đúng “Hãy giúp người khác đạt được giấc mơ, bản thân sẽ thanh thản tâm hồn .
Đặng duy Hưng
Ngày 29 tháng 3 năm 2022