Nguyễn Phương Trâm Thèm một buổi sớm tinh mơNgồi dưới mái hiên, bên ấm trà nghi ngút khóiTiếng đài phát thanh vọng lên câu nói,Đánh thức cả một ngày… Thèm xoè đôi bàn tay,Dưới ánh nắng ban mai rồi đếm đốt dài đốt ngắnMình đem ra hong khô tất thảy cay đắngLiệu đời mình có vui? Đi qua quá nửa…
Đọc thêmCategory: VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
Thấm thía lời cha
Đặng Duy Hưng Ba nàng trồng cây lê hai năm sau khi dọn về khu nhà mới này. Ai cũng khen ông mát tay, trồng bất cứ loại cây hay hoa đều xanh lá vàng hoa. Dần dần mảnh đất sau nhà từng thước vuông mọc lên đủ loại cây. Mẹ nàng chỉ cần ra vườn cắt, hái từ bó…
Đọc thêmTôi có – Tôi không
Viễn Trình Tôi có cái vườn nhỏCó bãi cỏ xanh xanhCó khóm hoa đỏng đảnhLâu lâu phải dỗ dành Tôi có cây đàn thùngSáu sợi dây mênh môngNó cũng hay làm nũngMà tôi yêu vô cùng Tôi có nhiều bè bạnNgười âm cả người dươngCó người dễ người chướngNhưng cực kỳ dễ thương Tôi có hai đứa conChúng có một…
Đọc thêmNgôi nhà ước mơ
Đặng Duy Hưng (Truyện tâm linh tình cảm nhẹ nhàng) Nếu kể một câu chuyện cho đủ tình tiết phải viết từ gốc ngọn. Hùng rời quê xứ muối mặn Sông Cầu ra Đà Nẵng ăn học thành tài. Gia cảnh cha mẹ Hùng trong quê nghèo nên ước mơ có con tốt nghiệp đại học ra đời được cơm…
Đọc thêmCuối tháng Năm
Viễn Trình Cuối tháng Năm cơn mưa thu xuống thấpĐủ ướt môi người con gái tuổi mùiTrên quá khứ có con ma cặm cụiHút máu nuôi những kỷ niệm ngậm ngùi Đầu mùa đông nắng võ vàng hiu hắtRễ ưu tư mọc kín cả linh hồnCó gì đó trong con tim hỗn độnLũ vi trùng lợi dụng để hấp hôn…
Đọc thêm