Đôi khi một chiếc lá rơiCũng đủ để thấy cuộc đời mong manhĐôi khi một tiếng dỗ dànhĐủ cho sỏi đá hóa thành môi thơmĐôi khi giữa tiếng dỗi hờnTa nghe tình cuối đẹp hơn tình đầuĐôi khi ở giữa đỉnh sầuTa nghe văng vẳng ngàn câu thơ tìnhThôi thì đời quá chông chênhCám ơn em đã làm thinh yêu…
Đọc thêmTag: Vien Trinh
Lụa nắng
Tháng bảy lụa nắng trổ hoaMùa đông đã chín giữa tà áo emVài chiếc lá rụng bên thềmLạ chưa! dung nhan vẫn ấm ở trên môi người Lạnh không em giữa giòng đờiĐể anh gom nắng rồi phà hơi choĐêm đông đốt lửa hẹn hòThân tàn ma dại nhưng còn thiết tha Mây trời ủ hạt mưa saGió đông khiêu vũ…
Đọc thêmMay mà có em
Viễn Trình Thu sang em mặc áo vàngCó con chim nhỏ giữa đàng ngẩn ngơTình trôi vào giữa giấc mơSáng ra lạc giữa bài thơ vô đềEm tinh khiết, tôi u mêHoang mang bên tách cà phê hững hờMộng du về cuối chân trờiMôi trầm ngực ngải trong đôi tay gầyTa con ngựa chứng lạc bầyXin em cứu rỗi hồn…
Đọc thêmTà áo trắng
Viễn Trình Em mặc làm chi áo trắng trongĐể cho đá sỏi phải xiêu lòngĐể cho chim sáo bay qua sôngMang theo biển sóng ở trong long Em mặc làm chi áo trắng daHoa nắng nở trên cả ngọc ngàLung linh một khoảng đời vụng dạiĐể người mơ chết giữa nguy nga! Kiếp quạ giữa rừng thiên nga trắngLấy buồn…
Đọc thêmHuế tình thơ
Viễn Trình Tôi còn yêu mãi người ơiO con gái Huế một thời khổ tôiLàm sao quên được nụ cườiTheo tôi lưu lạc phương trời xa xăm Có những lúc giữa buổi chiều lịm nắngTôi ngồi nghe kỷ niệm quay vềHương thời gian len vào giữa u mêXé hồn tôi thành từng con sóng nhỏ Có một lần tôi mơ…
Đọc thêm