Gặp nhau là để ngậm ngùi Trăm năm biết có gì vui mà chờ Thà em cúi mặt làm ngơ Còn hơn ngoái lại mà quờ quạng nhau. Thì tôi dẫu có bạc đầu Cũng riêng mang một nỗi đau muộn màng Vì em như giọt sương tan Ngấm vào quá khứ cho tàn bóng không. Sông sâu cũng chỉ một dòng Cầu cao mấy nhịp để chòng chềnh nhau Tim em có bị cứa cào Mím môi cho chặt cùng đau một lần. Xin đừng nấn níu phân vân Chỉ là một khúc đường trần, vậy thôi Em đâu phụ bạc gì tôi Vậy mà cũng đã một đời ở riêng… Hư Vô
Related posts
-
Chuyến xe buýt bốn người
Đặng Duy Hưng Hè năm thứ ba làm nghề... -
YÊU NHƯ NGÀY TẬN CUỐI
Nghinh Nguyễn Lâu lắm rồi mới được yêu đươngĐược... -
Căn nhà kỳ bí
Đặng Duy Hưng Thật ra căn nhà đó cũng...