Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu.
Sáng Chủ Nhật vừa rồi, mới tờ lờ mờ sáng, mắt nhắm mắt mở, hai con gà hàng xóm còn chưa muốn gáy, vậy mà Quỳnh Hương đã chuẩn bị sẵn hết rồi, và hai chiếc xe đạp đang đợi chờ, với chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng.
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trường ngày đó
Cánh Phượng hồng trong gió bay bay…(Văn Liêm)
Xa nhà lâu rồi, nên ký ức về quê nhà cũng tàn phai theo ngày tháng.. Nhưng mổi lần nhìn chùm hoa phượng, tự nhiên cảm thấy nhớ nhớ thương thương, hình ảnh “con đường làng huyết phượng nở thành bông” gợi lên sóng biển dạt dào trong tiềm thức.
Anh có về trường cũ tháng năm
Nghe tiếng ve kêu bản tình ca khắc khoải
Cánh phượng ép vào tim vẫn còn giữ mãi
Nét chữ ngượng ngùng trên lưu bút ngày xanh. (Lê Hương)
Hồi còn đi học cứ thấy hoa phượng nở trên sân trường, là biết hè về mang vào tâm hồn “tất cả mùa thu trong mùa hạ”. Thế rồi:
“Chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng…”
Bài ‘Phượng Hồng’ còn vang vọng đâu đây.
Đã xa rồi ngôi trường nhỏ, hàng cây
Sao vẫn thấy nhớ những ngày đi học. (Ngọc Vân)
x