Quan ngại của một bác sĩ về vắc-xin Pfizer và Moderna: Không mỹ mãn như tưởng tượng!

Quý Khải

Ảnh chụp màn hình Youtube minh họa từ MSNBC, Bloomberg và Sky News

Bài viết của bác sĩ Thomas T. Siler trên tờ American Thinker.

Điều quan trọng là phải biết cả những gì chúng ta biết về vắc-xin mới và những gì chúng ta không biết.

Tôi đã hành nghề y trong 35 năm. Tôi luôn trung thực với bệnh nhân của mình, ngay cả khi các cuộc trò chuyện có thể trở nên khó khăn hoặc mang tính đối đầu. Tôi cũng sẽ thành thật khi phải nói “Tôi không biết.” Điều này xảy ra khi chẩn đoán không rõ ràng hoặc khi có những giới hạn đối với sự trợ giúp mà tôi có thể đưa ra cho bệnh nhân. Theo thời gian, tôi đã học được rằng những gì chúng ta không biết về y học nhiều hơn những gì chúng ta đã biết.

Tôi luôn là người đề xuất việc sử dụng các loại vắc-xin cũ hơn, lâu đời hơn. Tuy nhiên, chúng không hoàn hảo và giống như tất cả các phương pháp điều trị y tế khác, có thể chứa các tác dụng phụ. Thật không may, trong cuộc thảo luận về vắc-xin COVID-19 mới, nguyên tắc trung thực và sẵn sàng thừa nhận sự thiếu hiểu biết đang bị xâm phạm.

Chiến dịch Tốc độ Warp rất đáng chú ý, nhưng nó để lại một câu hỏi khó chịu: Có phải là điều tốt khi đưa vắc-xin (hoặc thuốc) ra công chúng mà không có các biện pháp bảo vệ thông thường? Chiến dịch Tốc độ Warp có thể là một mục tiêu kinh doanh hoặc mục tiêu quân sự tuyệt vời, nhưng liệu nó có tuyệt vời đối với việc điều trị y tế? 

Ngành công nghiệp dược phẩm, các cơ quan y tế của chính phủ và các phương tiện truyền thông khẳng định các loại vắc xin mới là an toàn và hiệu quả. Mặc dù kết quả ban đầu đầy hứa hẹn, nhưng đây không phải là toàn bộ sự thật. Cả sự trung thực và khả năng thừa nhận sự thiếu hiểu biết đều yêu cầu phải trả lời một số câu hỏi. 

Chúng ta biết gì các loại vắc xin mới được sử dụng?

Pfizer và Moderna là những loại vắc xin COVID-19 đầu tiên được phê duyệt. Cả hai đều sử dụng một công nghệ mới được gọi là vắc-xin mRNA, vốn chưa từng được cung cấp rộng rãi cho người dân để chủng ngừa bất kỳ loại bệnh tật nào. 

Thực tế nói trên là một điều đáng suy ngẫm.

Tất cả các loại vắc xin trước đây đều lấy một loại vi rút đã được làm yếu hoặc một đoạn vi rút để tiêm vào người nhằm tạo ra phản ứng miễn dịch vừa đủ để ngăn ngừa loại bệnh do virus đó gây nên. Vắc xin của Pfizer và Moderna tiêm mRNA, là một mã protein kích thích cơ thể tạo ra một phần của protein đột biến COVID-19, và đến lượt nó sẽ tạo ra một phản ứng miễn dịch. 

Cơ thể chúng ta hàng ngày sử dụng mRNA của chính mình để tiếp nhận các chỉ dẫn từ DNA nhằm tạo ra các protein khác nhau được cơ thể sử dụng. Mặc dù ngành khoa học về vắc xin mới này nghe có vẻ hấp dẫn, nhưng nó chưa bao giờ được thử nghiệm trên người trên quy mô rộng lớn như vậy. Nó có thể là một tiến bộ khoa học ngoạn mục báo trước một con đường mới cho tất cả các loại vắc xin. Nó cũng có thể kém hiệu quả hơn hoặc có tác dụng phụ hiện chưa thể biết rõ.

Thuốc chủng ngừa mRNA cho COVID-19 có an toàn không? 

Cho đến nay, số lượng các nghiên cứu hạn chế về vắc xin được chấp thuận sử dụng khẩn cấp (một nghiên cứu chính cho mỗi loại vắc xin được phê duyệt) đã cho thấy một số tác dụng phụ ngắn hạn. Vắc xin là một loạt hai mũi và các tác dụng phụ sẽ trở nên rõ ràng sau mũi thứ hai. Các tác dụng phụ thường xuất hiện nhiều hơn nếu người nhận dưới 65 tuổi. 

Phản ứng phụ 

Bảng liệt kê các tác dụng phụ và khả năng xuất hiện sau khi tiêm vắc-xin của Pfizer, Moderna và giả dược (placebo) sau mũi thứ hai của nhóm người dưới 65 tuổi (ảnh: Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Hoa Kỳ CDC).

Theo bảng trên, có thể thấy triệu chứng đau tại chỗ tiêm thường sẽ hết sau 4-5 ngày. Các tác dụng phụ khác sẽ biến mất sau trung bình 2-3 ngày.

Các báo cáo ban đầu sau khi tiêm vắc-xin cũng bao gồm các phản ứng dị ứng từ nhẹ đến một số trường hợp sốc phản vệ (phản ứng dị ứng nghiêm trọng). Dị ứng có thể xuất hiện với chính mRNA hoặc các hạt nano lipid / phương tiện PEG bọc bên ngoài mRNA đó. Các tác dụng phụ lâu dài hiện chưa rõ, vì thời gian nghiên cứu chính và theo dõi chỉ là bốn tháng.

Thuốc chủng ngừa mRNA có hiệu quả không? 

Trong nghiên cứu chính từ vắc-xin Pfizer, 8/17.000 bệnh nhân nhận được COVID-19 có triệu chứng trong nhóm điều trị trong thời gian theo dõi ngắn. Trong nhóm giả dược, 162/17.000 bệnh nhân có COVID-19 có triệu chứng trong thời gian nghiên cứu. Cũng có một xu hướng là những người tiêm vắc-xin mắc bệnh ít nghiêm trọng hơn và ít cần nhập viện hơn. 

Nghiên cứu của Moderna gồm 30.000 bệnh nhân được chia thành nhóm điều trị và nhóm giả dược. Trong nhóm vắc-xin, 11/15.000 bệnh nhân sử dụng COVID-19. Trong nhóm dùng giả dược, 185/15.000 bệnh nhân không dùng COVID-19.

Thật khó để xác định rủi ro tử vong dựa trên những nghiên cứu nhỏ này. Tuy nhiên, hai nghiên cứu ban đầu đều thuận lợi và cho thấy hiệu quả lên đến 95%. Giờ đây, khi biết thêm thông tin về các nghiên cứu, Peter Doshi, phó tổng biên tập của Tạp chí Y khoa Anh , đã viết một bài xã luận tuyên bố rằng hiệu quả thực sự có thể thấp hơn nhiều vì nghiên cứu đã loại trừ những người có triệu chứng COVID-19 nhưng có xét nghiệm âm tính và các yếu tố khác.

Miễn dịch kéo dài bao lâu? 

Điều này còn là ẩn số. MRNA được tiêm sẽ biến mất sau vài ngày, nhưng người ta cho rằng phản ứng miễn dịch sẽ tồn tại lâu dài. Bệnh nhân có cần thuốc tăng cường vào một thời điểm nào đó hay không vẫn chưa rõ.

Đối với những chủng đột biến của virus COVID-19 thì sao? Vắc xin vẫn có hiệu quả chứ?

Virus luôn luôn đột biến và các nhà khoa học theo dõi COVID-19 ước tính nó đột biến trung bình hai lần một tháng. Hầu hết các đột biến này là nhỏ và có thể sẽ không thay đổi hiệu quả của vắc xin. Những đột biến này cũng thường không gia tăng khả năng gây sát thương của vi rút.

Tăng cường phụ thuộc kháng thể là gì? 

COVID-19 là một virus thuộc họ Coronavirus có khả năng gây chứng cảm lạnh thông thường. Ngành công nghiệp dược phẩm đã cố gắng bất thành trong hai thập kỷ qua để tạo ra một loại vắc-xin chống lại chứng cảm lạnh thông thường. Một loại vắc-xin an toàn chống lại cảm lạnh thông thường sẽ giúp một số công ty kiếm được rất nhiều tiền! 

Một vấn đề trong các nghiên cứu trên động vật về vắc-xin họ coronavirus là “sự tăng cường phụ thuộc vào kháng thể”. Khi các con vật được tiêm chủng, chúng đã phát triển một phản ứng miễn dịch mạnh mẽ, đó là một kết quả tốt.

Tuy nhiên, sau đó, khi những con vật tiếp xúc với coronavirus mà chúng được tiêm ngừa trước đó, hệ thống miễn dịch của chúng lại hoạt động quá mức, và chúng phát triển một phản ứng miễn dịch quá mạnh áp đảo đến mức tự gây tử vong được gọi là “cơn bão cytokine”. Các cơn bão cytokine gây tử vong cũng xảy ra với một số bệnh nhân COVID-19 khi tình trạng lây nhiễm của họ trở nặng. 

Phản ứng của con người không phải lúc nào cũng giống với phản ứng của động vật. Cho đến nay, chưa có dấu hiệu nào cho thấy con người sẽ bị bão cytokine khi tiếp xúc với COVID-19 sau khi tiêm vắc-xin. Rõ ràng, điều này sẽ là thảm họa đối với bất kỳ loại vắc xin nào nếu xảy ra.

Chúng ta có nên lo lắng về các tác dụng phụ lâu dài khác từ vắc xin mRNA không?

Một mối quan tâm đáng được đề cập là khả năng phản ứng chéo và khả năng miễn dịch với các phần khác của protein đột biến có thể gây ra chứng tự miễn dịch hoặc các vấn đề khác. 

Cựu Phó Chủ tịch Pfizer, Tiến sĩ Michael Yeadon, một người có hơn 30 năm kinh nghiệm trong nghiên cứu miễn dịch và thuốc, đã đệ đơn kiến ​​nghị Không hành động lên Cơ quan Y học Châu Âu (tương tự Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ FDA của chúng ta) để yêu cầu tạm dừng việc thử nghiệm vắc xin mRNA vì lo ngại nó có thể gây vô sinh ở phụ nữ. 

Yeadon lo lắng rằng vắc-xin mRNA được mã hóa cho một vùng protein đột biến tương tự như Syncytin-1, một loại protein cần thiết cho sự phát triển của nhau thai. Nếu cơ thể phụ nữ tạo ra kháng thể với loại protein này, thì cô ấy có thể bị vô sinh khi được tiêm chủng COVID-19. Đây là một giả thuyết, không phải là một thực tế đã được chứng minh, và chưa ai nghiên cứu điều này. Yeadon nhấn mạnh cần tiến hành nhiều nghiên cứu hơn về vấn đề này.

Cần phải làm gì trước tất cả những mối quan ngại này? 

Y học luôn luôn là một bài toán phân tích lợi ích/rủi ro, tuân theo châm ngôn đầu tiên là “không gây hại (do no harm)”. Thông thường, các loại thuốc mới hoặc vắc xin mới chỉ được sử dụng sau khi có nhiều nghiên cứu cho thấy trong thời gian dài (đối với vắc xin, ít nhất là 5 năm) chúng an toàn và tốt hơn các phương pháp điều trị cũ. 

Mặc dù vắc-xin mRNA mới có kết quả ban đầu tốt và có thể là một bước đột phá, chúng nên được xem như mang tính thử nghiệm và tốt nhất chỉ nên được sử dụng cho những bệnh nhân có nguy cơ cao (bệnh nhân lớn tuổi hoặc những người có tình trạng sức khỏe làm gia tăng tỷ lệ tử vong do COVID-19) cho đến khi chúng ta biết thêm về hiệu quả thực tế của thuốc. Bệnh nhân nên được chia sẻ kỹ lưỡng và rõ ràng để có thể hiểu các rủi ro và lợi ích. Bệnh nhân cũng cần biết rằng nếu họ xuất hiện các biến chứng nghiêm trọng, Quốc hội Mỹ đã có luật bảo vệ các công ty dược phẩm khỏi các vụ kiện tụng xung quanh các loại vắc-xin khẩn cấp. 

Câu thần chú về “an toàn và hiệu quả” không chỉ không đầy đủ mà còn bỏ qua những giải pháp khác để thoát khỏi đại dịch. Đối với những người khỏe mạnh, các phương pháp điều trị ngoại trú sớm đang được phát triển để điều trị COVID-19. Đây sẽ là một lựa chọn an toàn hơn là dùng vắc xin thử nghiệm. Những người trẻ tuổi (<60 tuổi) có tỷ lệ tử vong do COVID-19 rất thấp, do đó họ nên tiếp cận việc tiêm vắc xin mới với một tâm thái rằng họ đang đồng ý tham gia thử nghiệm một loại vắc xin mới, [và có khả năng chịu rủi ro].

Lịch sử y học cho đến nay cho thấy có những lý do chính đáng để không vội vã sử dụng đại trà các loại thuốc và vắc xin mới cho đến khi chúng ta có nhiều nghiên cứu và thời gian để đánh giá tính an toàn và hiệu quả của các phương pháp điều trị mới này. Nếu tỷ lệ tử vong do COVID-19 cao hơn nhiều, thì rủi ro khi dùng vắc xin thử nghiệm là có thể chấp nhận được. Với việc tỷ lệ tử vong do COVID-19 cao hơn một chút so với bệnh cúm nặng, tôi cho rằng những người trẻ hơn và khỏe mạnh hơn cần một bài phân tích đánh giá lợi ích/rủi ro chặt chẽ hơn trước khi tiêm vắc xin mRNA.

Related posts