Xin lỗi và tạ ơn đời – Tamar Lê
Xin lỗi những đêm mùa đông
Thân nóng ấp trên bàn tay hiền lành
Xin lỗi quán quen phải cùng tôi
Tập quên một người – (Nguyên Hà)
Lúc rời Vietnam bước chân đến nước Úc, tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cảm giác đầu tiên là sao đời sống ở đây yên bình quá vậy, và muốn làm chi thì làm chứ không nài nỉ xin xỏ. Đi mua sắm không sợ bị chưởi vì trả giá thấp, người bán vẫn mỉm cười vẩy tay chào, còn thân mật nói ‘sorry’.
Ở đây người ta hay dùng chữ ‘sorry’ rất là dễ thương và thân tình. Nếu vô tình, họ đứng choán lối đi của mình, họ liền xích qua một bên rồi nói ‘sorry’; nếu họ đạp lên chân mình khi dancing, thì ‘sorry’ đến mấy lần. Có lần tôi chia sẻ với một người bạn là mẹ tôi không được kh̉ỏe, thì họ ân cần cầm tay tôi và nói : “Sorry to hear this”.
Lúc ở Việt Nam , từ nhỏ tới lớn, tôi có ‘sorry’ với ai đâu, cứng đầu lắm, không phải mình là thánh thiện, nhưng sorry không nằm trong linguistic etiquette behaviour của mình . Có lần tôi hăng máu, tặng thằng bạn vài cú đấm, sau đó tôi rất hối tiếc, ăn năn hối hận, nhưng lại không chịu nói ‘sorry’ (xin lỗi).
Còn rắc rối hơn nữa, lúc mới qua Úc, có lần khi đẩy trolley ở Woolworth Supermarket, tôi ‘tình cờ’ đẩy trolley tông vào chân của một cô gái, làm cô nhăn mặt đau đớn, tôi mỉm cười xí xóa ‘huề’, không sorry chi cả … vì tôi có cố ý đâu mà phải ‘sorry’.
‘Hình như'(???) đối với người Việt mình, ‘xin lỗi’ không chỉ là ‘tiếng nói’, mà là ‘thể diện’, nếu xin lỗi người khác có nghĩa là ‘bị thua, mất mặt’, thôi cứ để kệ như vậy đi vì ‘lâu rồi đời người cũng qua’ hehehe
Sống lâu năm ở Úc, bây giờ tôi rất giỏi với ‘sorry’. Đôi lúc dùng ‘sorry’ quá đáng, lạm phát, over-sorry for everything, nhất là khi cô bạn gái báo tin mừng sắp lấy chồng, tôi vội vã ‘sorry’… hehehe
Xin lỗi cơn mơ vừa qua
Xin lỗi cơn đau vừa xa lạ
Xin lỗi nỗi vui còn vương lại
Nụ cười đôi khi đắng cay lòng này – (Nguyên Hà)
oooOooo
Anh muốn em sống sao – Sáng tác: Chi Dân – Trình bày: Quỳnh Lê