Tô bún bò Huế – Đặng duy Hưng
Trời sương mù dày đặc, nhìn bảng chỉ đường báo hơn 10 dặm mới tới phi trường . Đang tập trung lái xe Danh nhìn qua ghế bên 2 cái điện thoại cùng rung 1 lượt như nhắc nhở một ngày mới bận rộn bắt đầu. Ông trả lời cuộc gọi của bà thư ký thông tin toàn bộ lịch trình buổi họp ngày mai. Cuộc khác của vợ ,ông hiểu nếu không trả lời bà sẽ gọi lại vài phút nữa . Gần 14 năm lấy nhau bà vẫn vậy ,muốn biết tất cả những gì ông sẽ và đang làm. Đúng như ông dự kiến vừa vào exit phi trường điện thoại rung, hình ảnh bà trên khung ảnh điện thoại nhìn ông giận dữ
“Sao anh làm gì mà không trả lời điện thoại?”
Ông vừa tới chỗ đậu xe vừa giải thích
“Bà thư ký báo có một chút thay đổi cuộc họp ngày mai. Em có chuyện gì quan trọng không?” Bà hơi dịu xuống “Không có gì ,nhớ gọi em khi đến New York ?!”
Lớn lên ai cũng nghĩ duyên phận đời người được sắp xếp từ ơn trên nhưng nào biết nhiều lúc đứng ngay ngã ba đường chọn phía nào cũng được cái này mất cái khác!? Nhớ năm đầu tới mảnh đất này Danh gặp chú Tạo đang phát hành tuần báo “ Trung Dung”. Chú biết Danh viết văn có trình độ dù còn trẻ, thêm lối châm biếm nhẹ nhàng như Herd Cain . Danh nhận viết vài phiếm sự đời sống chung quanh để người mới tới từ từ quen vào nền văn hoá mới. Một hôm đi học về vừa phải đi giao hàng bán thời gian, bụng đang đói thấy cái quán VN mới mở đề “ Đặc biệt Bún bò Huế “ nên ghé vào ăn thử. Tối đó về không biết sao hồn thơ phơi phới viết 1 bài ,sau này nhiều độc giả thích nhờ lối viết thành thật không bóng gió
“Hôm qua ăn được tô bún bò Huế thật ngon chưa bao giờ có ở xứ người. Có lẽ nguyên nhân chính là đói bụng nhưng cách pha chế nước lèo bằng xả, mắm ruốc đi chung với cốt xương bò. Cô chủ quán giọng nói Huế nhẹ bớt ,có lẽ gia đình không còn sống ở Huế lâu rồi.
Gia đình chung một tay nên rất chiều khách làm hương vị tô bún đậm đà tình cảm quê hương.
Vài tuần sau Danh gặp Thuỷ, tên cô con gái bà chủ quán đến mua quảng cáo cùng cám ơn tác giả bài báo làm cho quán ăn đắt khách. Trai tài gái sắc gặp nhau ai cũng nghĩ một hôn nhân tuyệt vời đó ông Tơ bà Nguyệt sắp từ trước.
Nào ngờ gần 1 năm sau Thuỷ giọng thành thật
“ Tui mình có duyên nhưng không có phận. Em hiểu nên không trách , tính tình anh muốn công danh dưới vài chục người nhưng đứng trên triệu người . Em học ra trường chỉ mong có tấm chồng đi làm 9-5 tối về vui hạnh phúc bên nhau. Em sợ tương lai sẻ làm khổ cho nhau hay dể dẫn đến gia đình tan nát.”
Đúng như Thủy phỏng đoán Danh ra trường được nhận thực tập với thượng nghị sĩ tiểu bang rồi được vào làm việc 1 công ty luật giỏi . Vài năm sau lấy con gái rượu của chủ tịch công danh lên như diều gặp gió. Hơn chục năm qua bỏ lại sau lưng cái gốc Mít tỵ nạn. Danh ngập lặn vào hạnh phúc bên cạnh người vợ tóc bạch kim cùng 2 đứa con hiền lành học vấn giỏi giang. Chỉ một điều ông không hiểu sao tình cảm với vợ sau này phai nhạt ? Tuy ông chưa bao giờ phản bội bà nhưng trái tim giống như con ngựa nhốt trong chuồng chờ cơ hội sổng ra.
Máy bay vừa đáp xuống JFK ông điện thoại gọi bà, nghe bên kia
“Mẹ em mới bị lên tim đưa vào bệnh viện, em đã bỏ vé bay qua NY với anh cuối tuần này. Anh cố gắng xong việc sớm về với mẹ con em.”
Ông vừa cúp điện thoại tự nhiên nghe giọng nói quen từ xa. Quay lưng lại nhìn qua thấy Thuỷ cùng chồng với 2 con đang xếp hàng chuẩn bị lên chuyến bay đi Jamaica. Nàng ra trường làm kế toán tài chánh, lấy anh chồng làm thợ sửa xe buýt cho sở giao thông thành phố. Nghe người thân bạn bè nói gia đình rất hạnh phúc thường cùng nhau đi du lịch. Bỗng trong óc hiện ra ý nghĩ
“ Kỳ này sẽ xin nghĩ 2 tuần về VN thăm ba mẹ. Ông sẻ vui nếu vợ con đi cùng nhưng vợ và hai con không muốn, ông sẽ đi một mình. Cuộc sống giàu sang mà quên đi lối về, nơi dòng nước cội nguồn chổ ông chôn nhau cắt rốn. Ông tự cười 1 mình ,cầm điện thoại lên trang hỏi Google
“Chỗ nào ở NY có bún bò Huế ngon nhất?”
Ông từ ngày lấy vợ chưa ăn lần nào, đọc thấy 6,7 chỗ được khen ngợi. Ông tự hỏi
“Không biết họ có bán huyết & chả quét không?”
Đặng duy Hưng
Ngày 9 tháng 3 năm 2022