Mưa xuân – Đặng duy Hưng
Ít ai biết quá khứ của nàng trừ vài lời xầm xì xấu miệng đồn đãi từ hàng xóm . Nào là nàng lấy chồng giàu để chia của, gian ngoan thủ đoạn!?Vài năm sau chồng mất, nàng được căn nhà lớn dọn về nuôi đứa con với mẹ già. Nhưng quen tìm hiểu nhau hơn 7 tháng hắn yêu nàng bởi tâm tính thiện lương, thương lo cho mẹ già với con trai mới chưa được 6 tuổi. Ngày ngày từ sáng sớm 2 mẹ con bán bún chả cá đến trưa mới dọn dẹp. Sau đó làm đồ la ghim chuẩn bị cho hôm sau.
Nhìn thằng bé hay chạy quanh đùa vui khi hắn đến , thích hắn bồng xoay tròn chung quanh như trò đu quay làm nàng cười hạnh phúc. Hắn rất ngạc nhiên khi lần đầu tiên 2 đứa hẹn nhau đi chơi. Vòng tay ôm ấp những nụ hôn lần đầu trao nhau , nàng ngại ngùng run run như chưa được hôn lần nào!!? Cuối cùng hắn về nhà xin phép ba mẹ đem hôn lễ đến nhà hỏi cưới nàng. Dù họ không vui lắm chuyện “trai tơ lấy gái góa”nhưng chấp nhận vì tuổi 2 đứa rất hợp & đứa cháu nội “ không máu mủ”nhìn rất dể “ ghét”.
Đám cưới linh đình nhưng người dự đa số từ nhà trai. Nhà gái chỉ có mười người gồm gia đình 2 vợ chồng con cái anh & em gái mẹ nàng từ quê ra. Đặt biệt nhất là cha mẹ chồng cũ củng có mặt , gọi hắn ra riêng tâm sự
“Con là người rất “ may mắn”, chúc 2 con trăm năm hạnh phúc.”
Khuya đó khi hai đứa nằm bên nhau hắn mới hiểu 2 chử “ may mắn” . Hắn sốc thật sự khi nàng tâm sự 27 tuổi đời lần đầu tiên trao thân đời con gái. Nàng thỏ thẻ lúc nhỏ nhà nàng nghèo lắm trong miệt quê. Chiến tranh cướp đi người cha khi nàng còn nhỏ, mẹ đi làm thuê đủ thứ nuôi con gái nên người. Khi có người khá giả muốn hỏi cưới, nàng chấp nhận ngay để mẹ ít nhất thoát đời sống cơ cực. Cha mẹ & chồng cũ tốt lắm , thương nàng như con ruột bởi họ có đứa con trai sức khỏe yếu kém. Sau này nàng biết thêm anh theo hệ chỉ thương người đồng tính. Nhưng vì lễ giáo gia đình phải chấp nhận lấy vợ trọn đạo với đấng sanh thành.
Tuy nhiên anh rất thương nàng , cố gắng làm mọi sự cho nàng vui. Bù lại nàng giữ trọn vai trò làm dâu , không làm điều gì mất danh giá nhà chồng . Anh ra thành phố mua nhà, bỏ tiền xin đứa con nuôi nhưng loan báo cả làng nàng có thai nhưng sức khỏe cần ra thành phố sanh. Nàng thật sự hạnh phúc bên chồng con , cứ ngỡ cuộc đời hy sinh vì mẹ sẽ như vậy . Không ngờ chồng bạo bệnh mất 2 năm sau đó. 3 năm mản tang chồng nàng xin phép dọn về nhà đây đến hôm nay. Nàng mong ước hắn hãy giữ kín bí mật này cho thanh danh nhà chồng không hoen uế . Giữ họ chồng cũ cho thằng bé thờ phụng tông đường dòng họ . Hắn ôm chặt nàng vào lòng , nhìn vào đôi mắt dịu hiền với trái tim bác ái rồi gật đầu. Cuộc sống nhiều khi thấy vậy mà không phải thế, nàng đáng được hưởng tất cả hạnh phúc Trời ban dù đến muộn.
Hắn chợt nhớ bài nhạc xưa
“Em ơi mùa xuân nói gì đó?!
Xúc động lòng anh với cuộc tình.
Em ơi mùa xuân đến rồi đó!
Cùng anh ôm chặt cả đời mình!! “
Hắn ôm nàng lấy tay chùi nước mắt hạnh phúc chảy xuống hai bên má. Ngoài trời những hạt mưa xuân đập nhẹ vào cửa sổ. Nàng ôm chặt hắn như sợ sẽ biến mất đi như giấc mơ ngày nào!!
Đặng duy Hưng
Ngày 25 tháng 3 năm 2022