Trần Cẩm Gió thu lay nhẹ đưa hồn bướmVề ghé thăm ta giấc mơ tiênHoa khoe sắc thắm hoa đua nởÁo lụa xanh hơn những nỗi niềm Ta bước chân vào thế giới mơBướm hoa rực rỡ trước sân chờNụ hôn nồng cháy say trong nắngThiêu đốt môi cười, cháy bỏng thơ Nắng nhẹ chiều loang chiều nhạt nắngKhóm hoa…
Đọc thêmAuthor: Minh Anh
Kỷ niệm ngày mưa
Đặng Duy Hưng Hùng ngồi cắn hột dưa, ăn mứt dừa uống trà hàn huyên với ba nàng ngày mồng 3 Tết. Tuy một già, một trẻ nhưng rất hợp nhau vì cùng nghề lái xe chạy năm phương bốn biển, nhưng ngồi lâu sao được nên đành phải xin phép ra về. Ông Trời tự nhiên dội xuống trận…
Đọc thêmĐành thôi
Trần Cẩm Chia tay thôi đường đời hai lối rẽChẳng có chi ngoài chút nghĩa muộn màngGió trở rồi thắm thoát đếm mùa sangBa hay bốn , kéo dài thêm chi nữa Gửi về anh chút tình theo nỗi nhớĐêm vội vàng lưu lại hương vòng tayTóc rối nhàu không kịp vuốt gió layCuốn đi mất tháng ngày không thể…
Đọc thêmNgày ấy anh là chú
Đặng Duy Hưng Mai vàng nở sao tim xao xuyến ?Hay lòng vẫn giữ kỷ niệm xa? Xã hội quê nhà dù thời đại nào nghèo vẫn không ngóc đầu lên nỗi, nhất là con gái sinh vào năm Dần (con cọp) như dấu ấn đen đóng xuống cuộc đời. Yêu hay vẫn được người yêu nhưng tiến đến hôn…
Đọc thêmCơn mưa giận
Trần Cẩm Cơn mưa đêm dội xuống hiên nhàÀo ạt gió quất vào khung cửaTrời tháng bảy mưa không hẹn nữaBất chợt về ướt sủng màn khuya Ta vén mưa nhìn dưới ánh đènTừng giọt rớt hình như trút giậnThời gian đã hầu như xoá sạchCớ sao mà mưa chẳng chịu quên Ta trở về nỗi nhớ không tênGió vô…
Đọc thêm