Đặng Duy Hưng Con đường Trưng Nữ Vương mới gần 4 giờ sáng đã nghe tiếng người gọi nhau ơi ới. Anh giật mình thức dậy nhìn qua thấy vợ mở mắt cười: “Anh cũng không ngủ được sao! Thôi dậy vệ sinh xong rồi mình đi dạo phố tập thể dục với em!” Dù đây không phải lần đầu…
Đọc thêmCategory: THƠ – TRUYỆN NGẮN
Nỗi nhớ vô bờ
Trần cẩm Êm đềm như nước trôiXanh như lòng biển gọiMà sao nghe dữ dộiMột nỗi nhớ vô bờ Nỗi nhớ nhiều xôn xaoCấu cào buồng tim vỡBiển đâu còn bão tốMà sóng cuộn mịt mờ Xa rồi một trời mơHết rồi đêm mong đợiDuyên không còn với tớiTình lấp vùi sóng xô Sóng dạt dào sóng vỗSóng dữ sóng…
Đọc thêmHôn nhân không lối thoát
Đặng Duy Hưng Cả chục năm sau này, khuya nào anh cũng nằm ứa nước mắt. Có lẽ tất cả những người thân hay bạn bè gần gũi không ai hiểu tình yêu anh dành cho chị. Ngay cả chính bản thân anh cũng tự hỏi tại sao anh lại yêu chị đến mức mù quáng như vậy! Anh luôn…
Đọc thêmƯớc..
Trần Cẩm Ước gì Em trẻ vài dăm tuổiNhốt bụi thời gian vào đám mâyGiấu hẳn chân chim sau màn kínhNhìn đời bằng mắt biếc không cay Em sẽ tìm anh chân trời xaGiữa trời thu lạnh gió phôi phaTóc em chưa thấm mùi sương gióBiết đâu mình chẳng lỡ chuyến phà Em ước nụ cười luôn tươi trẻKéo dài…
Đọc thêmBến xuân kỷ niệm
Quỳnh Lê Nhà tôi bên chiếc cầu soi nướcEm đến tôi một chiềuBao lũ chim rừng, họp đàn trên khắp bến xuân… (Văn Cao) Tôi nhớ rất rõ hình ảnh Ngọc Hảo và Lê Minh lúc đến thăm anh Thảo vào một chiều đông năm ngoái. Trời se se lạnh nhưng khung cảnh hội ngộ hôm ấy đẹp lắm. Những tia…
Đọc thêm