DẺO LƯỠI THÔ BỈ

VŨ LINH

Quý độc giả theo dõi tin tức thời sự trong vài năm qua chắc đã nhận thấy một sự kiện khá lạ mà thật ra cũng chẳng lạ: toàn thể TTDC ‘nhất trí’ tặng TT Trump giải Nobel về… nói láo!
Vâng, thưa quý vị, một trong những vô số tật và tội của TT Trump đã liên tục được TTDC vạch ra cho thiên hạ thấy từ hơn ba năm qua, chính là cái tội mà họ gọi là ‘nói láo vô liêm sỉ bạt mạng’ của ông thần Trump.
 

Kẻ này không… nói láo đâu.

Báo phe ta Washington Post biểu diễn một màn ảo thuật hạng siêu: mỗi ngày mỗi đúc kết tổng số những câu nói láo của TT Trump, cho đến nay đã lên tới đâu gần 20.000 lần rồi [xin lỗi, kẻ này không theo dõi kỹ từng ngày nên không có con số chính xác], vị chi trong 3 năm, 4 tháng chấp chánh, hay hơn 1.200 ngày, TT Trump đã nói láo trung bình 17 lần mỗi ngày liên tục không ngừng nghỉ, kể cả ngày cuối tuần, ngày nghỉ lễ, và cả những ngày ông buồn tình không mở miệng nói câu nào luôn. Có chuyện phải nói mà không mở miệng nói theo WaPo chắc cũng đã là… gián tiếp nói láo rồi.

Cách đếm của WaPo rất khoa học và chi tiết. Mỗi lần WaPo nghe câu nào không hợp ý hay hơi khác sự thật là một lần Trump nói láo. Như TT Trump đi thăm một thành phố, ví dụ Miami, ông chào hỏi dân chúng “What a beautiful day!” mà bầu trời có ba cọng mây che mất mặt trời, là WaPo chăm chỉ ghi ngay ‘nói láo một lần’. Rồi khi ông hô “Chúng ta sẽ thắng!” thì chị ký giả WaPo sẽ chăm chỉ ghi ‘nói láo hai lần’. Cứ thế tiếp tục vì trung bình có tới 17 lần một ngày, còn 15 lần nữa.

Theo TTDC, chẳng những nói láo lừa dân không mà TT Trump còn làm láo để lừa dân thêm luôn. Chẳng hạn như đội tóc giả vì thật ra hói hết rồi, hay đi giầy độn thêm 3 phân vì thật ra lùn xủn, đeo nịt lưng lớn trong người để giữ lưng thẳng vì bị khòm,…

Nghiêm chỉnh hơn thì đây là vài nói láo tiêu biểu của TT Trump theo WaPo:
–        TT Trump nói “kinh tế Trump là kinh tế phát triển mạnh nhất lịch sử Mỹ”. WaPo cho là nói láo. Sự thật: trong ba năm trước khi xẩy ra dịch corona, Dow Jones, chỉ số chính của kinh tế Mỹ đã tăng hơn 20% mỗi năm trong ba năm liền. Đây là thành tích chưa bao giờ có trong lịch sử Mỹ. Trump đúng là ‘nói láo’, phải nói là … “mạnh nhất lịch sử nhân loại” mới là nói thật!
–        TT Trump tuyên bố ông đã ngăn chặn kịp thời vi-rút Tầu cộng nếu không thì đã có nhiều người chết hơn. WaPo cho là nói láo vì ông đã ngăn chặn dịch quá muộn, nếu sớm hơn thì đã ít người chết hơn. Sự thật là TT Trump đã lấy biện pháp đầu tiên kiểm tra tại 5 phi trường Mỹ có đường bay thẳng với TC từ ngày 17/1, trong khi cả tháng sau, đến giữa tháng Hai, cụ Biden, cụ Schumer và tất cả TTDC kể cả WaPo vẫn còn công kích các biện pháp của TT Trump là không cần thiết mà chỉ phản ảnh tính kỳ thị của TT Trump, và dịch Vũ Hán chỉ là cúm thôi. Bác sĩ Fauci sau này đã nói chính nhờ những biện pháp mạnh và sớm của TT Trump nên có lẽ đã cứu được cả chục ngàn mạng chết vì dịch [Xin quý độc giả đọc lại bài Diễn Tiến Đối Phó Dịch: https://diendantraichieu.blogspot.com/2020/04/bai-121-tom-luoc-dien-tien-oi-pho-dich.html]

Nếu quý độc giả chịu khó đọc cho kỹ thì những cái WaPo cho là nói láo chỉ là những ‘nói láo’ theo ý kiến ‘chủ quan’ của WaPo chứ không phải nói láo ‘khách quan’ giống như nói 1+1=3. Nếu nói láo được định nghĩa theo quan điểm chủ quan thì kẻ này cũng có thể nói WaPo trong thời gian ba năm qua đã viết láo tới 2 triệu lần cũng chẳng sao, không ai bắt bẻ được vì đó là ý kiến chủ quan của kẻ này.
TTDC tự đấm ngực, cho mình là hiện thân của sự thật, không bao giờ loan tin láo, viết bình luận láo, tố cáo láo, hù dọa láo, xuyên tạc láo, bóp méo láo,… Có thật dzậy không?

Thực tế trong cõi đời ô trọc này, người nào dám đứng ra đấm ngực khoe chuyện gì thì y như rằng người đó thật sự đã có đặc điểm ngược lại 100%. Nôm na ra, anh nào nhẩy ra đấm ngực thề không bao giờ nói láo rồi sỉ vả người khác nói láo lại chính là… vua nói láo.

Năm xưa, cụ Carter là tổng thống. Cụ ra tranh cử rồi đắc cử với khẩu hiệu nổ hơn kho đạn Long Bình: “Tôi sẽ không bao giờ nói láo’. Có một anh làm nghề bảo vệ yếu nhân, có trách nhiệm làm cận vệ theo sát TT Carter cả ngày trong nhiều năm trời. Anh ta về hưu, viết hồi ký, kể lại TT Carter mỗi lần lên máy bay đi kinh lý thăm dân, luôn luôn ‘yêu cầu’ các ký giả quay phim khúc ông xách va-li nhỏ loại carry-on lên máy bay, để chứng minh ông rất ‘bình dân’ luôn luôn tự xách va-li mình chứ không sai khiến ai hết. Anh cận vệ xì tin ‘bí mật an ninh quốc gia’ cho bàn dân thiên hạ biết cái carry-on đó thật ra nhẹ hìu vì chẳng có gì hết, không có được tới một cái áo T-shirt. Tự xách vali chỉ là mánh mung ông tổng thống “không bao giờ nói láo” biểu diễn để lừa thiên hạ.

Trở về thực tế ngày nay, tôi có vài câu hỏi và sẽ đưa ra những câu trả lời luôn cho tiện:
–        TT Trump có nói láo không? Trả lời: dĩ nhiên là có. Không có một ông chính khách nào KHÔNG nói láo hết, kể cả ông Carter.
–        TT Trump có nói láo tới 20.000 lần không? Trả lời: tùy người đếm; nếu người đếm là nhà báo của WaPo thì TT Trump đã nói láo 200.000 lần nhưng vì nhân đạo, chỉ loan tin là 20.000 thôi; nếu người đếm là phát ngôn viên Tòa Bạch Ốc thì TT Trump đã nói láo đúng 2 lần từ ngày ra khỏi lòng mẹ.
–        Nói láo khi nào ô-kê, khi nào không? Trả lời: khi nói láo như Trump “Tôi đẹp trai nhất” thì không sao vì có anh nào ganh tỵ thì cũng chẳng chết. Khi nói láo như Obama “Nếu anh muốn giữ bảo hiểm y tế của anh thì anh vẫn được giữ” thì không ô-kê vì ai tin sẽ chết ngắc. Hay như Clinton “Tôi thề không có gian díu gì với cô Monica hết” thì không ô-kê vì thề bậy có thể đi tù.

Thưa quý độc giả, đây dĩ nhiên chỉ là nói chơi cho vui thôi. Thật ra, nói láo là chuyện bình thường không phải chỉ là trong giới chính trị không, mà trong cuộc sống chúng ta, nói láo cũng nhiều khi rất cần thiết trong xã hội, trong giao tế với người chung quanh. Mỗi lần nghe một người hát karaoke xong thì cũng nên nói láo, vỗ tay la “Hay quá, bis!” cho đúng phép lịch sự và cho ca sĩ khỏi buồn. Dĩ nhiên có nói láo tốt, nói láo vô thưởng vô phạt, và nói láo chết người, hay nhẹ hơn là nói láo kiểu tát vào mặt người nghe, kiểu như “mày ngu lắm, tao tha hồ nói trắng nói đen”.
Trong thời gian qua, từ ngày ông Trump vào Tòa Bạch Ốc, cuộc chiến phe đảng giữa hai chính đảng CH và DC, hay chính xác hơn, giữa phe bảo thủ và phe cấp tiến đã leo thang đến mức chưa từng thấy trong lịch sử chiến tranh chính trị cận đại Mỹ. Cả hai bên đều tung những đòn tuyên truyền chí tử, trong đó lẫn lộn vô số tin thật, tin phịa, tin bóp méo, tin xuyên tạc, tin xe cán chó, chó cán xe,… luôn cả tin dẻo lưỡi.

Các loại tin phịa thì quý độc giả đã biết hết rồi, khỏi cần phải giải thích thêm. Nhưng có loại mới mà kẻ này gọi là tin “dẻo lưỡi”. Đó là gì? Xin thưa đó là loại tin phát xuất từ những người có lưỡi dẻo nhất trần gian, ồn ào công kích người khác vì những cái tội mà chính họ đã làm hay sẽ làm; hay độc đáo hơn nữa, hôm trước nói đen, hôm sau nói trắng, mà mặt vẫn tỉnh bơ không nhúc nhích, không đổi màu đỏ hay xanh gì hết.
TT Trump có thể được TTDC cho giải Nobel nói láo, nhưng ông chưa xứng đáng thi vào lớp dự bị trong đại học dẻo lưỡi này. Trong khi hình như tất cả các chính khách DC và nhà báo cấp tiến đều là đại sư phụ giảng dạy trong cái đại học dẻo lưỡi này hết.
Trước hết, ta liếc qua cái nghệ thuật sỉ vả những người khác có thể đã phạm, đang phạm và sẽ phạm những tội tầy trời mà chính mình đã phạm, đang phạm và sẽ phạm.

Năm 2016, trong một cuộc tranh luận trực tiếp trên TV với bà Hillary, anh nhà báo hỏi móc ứng cử viên Trump “ông có sẵn sàng chấp nhận kết quả bầu cử nếu ông thua không?”. Biết hỏi móc nên ông Trump, chưa khi nào là tay vừa, cũng trả lời theo kiểu móc ngay “Cũng tùy, tôi sẽ coi lại xem có gian lận gì không trước khi chấp nhận kết quả bầu cử”.

Phe DC và TTDC nhẩy nhổm vào cơ hội, bóp méo thẳng cánh: “Trump không chấp nhận kết quả bầu cử nếu thua”, “Trump khinh thường luật lệ và Hiến Pháp”, “Trump coi thường ý dân”, còn nhiều lắm, kẻ này không nhớ hết.

Khi đó, phe DC và bà Hillary coi những cuộc tranh luận hay nói chung, toàn thể chuyện vận động tranh cử như chuyện làm cho có, cho vui thôi, chứ bà Hillary, như Mỹ thường nói, đã đi đặt may màn cửa mới cho Tòa Bạch Ốc theo ý thích của bà rồi. Thậm chí, nhiều báo đã loan tin bà đã thành lập xong nội các rồi, thuê xong cả tài xế, chị bếp, chị vú em giữ cháu ngoại và cả anh cận vệ đi canh chừng ông chồng buổi tối khỏi đi về lộn nhà; tất cả đã xong rồi kể cả việc thuê xe dọn nhà nữa.

Phe ta chỉ là tìm cách đánh phủ đầu trước, không cho ông Trump có cơ hội chất vấn kết quả bầu cử tấn phong bà Hillary. TTDC thì khi đó cũng đã bận rộn viết bài tung hô bà tân tổng thống rồi, lo đi tìm những mẫu tin vặt về thời niên thiếu của bà, về thời học trò của bà,… Ôi thôi biết bao chuyện để tung hô bà tân tổng thống. Tạp chí Newsweek chẳng những đã viết xong, mà còn in xong số đặc biệt luôn rồi, chơi bảnh hơn thiên hạ, tung ra ngay số đặc biệt mừng bà tân tổng thống khi cả nước còn đang đếm phiếu, là chuyện khi đó ai cũng nghĩ là hết sức thừa thãi. Đếm chi nữa cho mệt xác?

Chuyện gì đã xẩy ra sau bầu cử đó, tất cả quý vị chắc chưa ai quên. Bên thua, đúng như TTDC và đảng DC đã cảnh báo trước, đã “không chấp nhận kết quả bầu cử, khinh thường luật lệ và Hiến Pháp, coi thường ý dân,…” một cách thô bạo nhất. Chỉ có một vấn đề là cái bên thua đó, không phải là ông Trump mà lại là bà Hillary. Bà cùng các đồng minh trong đảng DC, cử tri đảng DC, và đồng minh TTDC, tất cả đã tìm mọi cách để làm tất cả những việc mà họ đã sỉ vả trước đó. Kiểu như tự vả vào mặt mình mà không thấy đau.

Hết áp lực cử tri đoàn bỏ phiếu ngược lại ý của tiểu bang của họ, kêu gọi hủy bỏ thủ tục bầu bởi cử tri đoàn, tới đòi đếm phiếu lại, rồi cả triệu người biểu tình ngay trong ngày tân tổng thống tuyên thệ nhậm chức, hô hào NOT MY PRESIDENT, rồi điều tra cuội thông đồng với Nga, điều tra cuội đổi chác với Ukraine, đàn hặc.

Bây giờ, sắp bầu cử lại thì chuyện tiếu lâm Trump khinh thường ý dân của năm 2016 lại được rầm rộ hát lại.
TNS DC Cory Booker mới lớn tiếng cảnh giác là TT Trump chưa khi nào biết tôn trọng luật lệ và Hiến Pháp là gì. Do đó, nếu ông thất cử, chắc chắn ông sẽ gạt Hiến Pháp qua một bên, phủ nhận kết quả bầu cử và ù lì ôm cứng cái ghế trong Tòa Bạch Ốc. Và ông Booker rất ‘hoành tráng’ đã tuyên bố “Tôi sẽ là người thà chết chứ không để cho Trump làm vậy”. Thiệt là oai!

Trong khi đó, cụ Biden cũng lớn tiếng tỏ ý lo ngại TT Trump sẽ tìm mọi cách để “đánh cắp cuộc bầu cử” -steal the elections- chẳng hạn như chặn không cho dân thiểu số đi bầu, gian lận bầu cử, hay tìm cớ rời ngày bầu cử vô hạn định, hay không chấp nhận kết quả bầu cử nếu ông ta thất bại, khích động các đệ tử gây rối loạn,… Rồi cũng như ông Booker, cụ Biden rất oai phong tuyên bố cụ sẽ là người không cho phép ông Trump làm chuyện này. Trong một nỗ lực khai thác chuyện TT Trump đang tranh cãi với vài ông tướng hồi hưu, cụ Biden khẳng định nếu TT Trump không chịu rời Tòa Bạch Ốc, cụ tin tưởng quân đội sẽ làm bổn phận bảo vệ Hiến Pháp đến hộ tống ông ra ngay. Điều cụ quên nói là chẳng có luật Mỹ nào ghi quân đội có nhiệm vụ bảo vệ Hiến Pháp hết. Chỉ có quân đội các xứ Cộng Hòa Chuối Chiên -Banana Republics- mới ưa phịa ra chuyện quân đội bảo vệ Hiến Pháp làm cớ để đảo chánh thôi.
Nếu thầy bói Vũ Linh này không bói lộn thì nếu ‘vô phúc’ cho đám DC, TT Trump tái đắc cử thì ta sẽ được thấy lại những trò … áp lực cử tri đoàn bỏ phiếu ngược lại ý của tiểu bang của họ, đòi hủy bỏ thủ tục bầu cử tri đoàn, đòi đếm phiếu lại, rồi cả triệu người biểu tình ngay trong ngày tổng thống tuyên thệ tái nhậm chức, hô hào NOT MY PRESIDENT, điều tra thông đồng với Trung Cộng, đổi chác với Iran, mưu toan với Congo,…
Chính trị Mỹ như tuồng hát bộ của một gánh hát làng, diễn đi diễn lại vẫn có một đám con nít làng hý hửng coi và vỗ tay rối rít, chỉ cần thay đổi vài diễn viên, thay quần đổi áo, vẽ mặt lại, thay nhạc sĩ kéo cò thôi.
Nếu muốn mô tả câu chuyện của các ông Booker và Biden một cách dễ hiểu hơn nữa thì có thể nói như thế này: một thằng mõ làng hô hoán, “Bớ làng nước ơi, coi chừng thằng kia nó sắp ăn cắp kìa!”; rồi chính thằng mõ đó đi ăn cắp; ăn cắp xong, lại la tiếp “Bớ làng nước ơi, coi chừng thằng kia nó sắp sửa ăn cắp nữa kià!”.

Bây giờ ta nhìn qua chiêu dẻo lưỡi thứ hai, hôm nay nói đen, ngày mai nói trắng, qua ngày mốt nói đen lại. Đó là chính là cách phe cấp tiến bàn chuyện cấm cung vì dịch corona.

Các cuộc biểu tình gây xáo trộn cuộc sống của cả nước, đang được đảng DC và TTDC cổ võ tối đa. Nhìn vào thì thấy thật là lạ lùng vì rõ ràng đi ngược hoàn toàn chính sách cấm cung, cách ly cả nước mà đảng DC và TTDC chủ trương cách đây chỉ có hơn một tuần, trước khi anh Floyd bị chết. Như thể tất cả vi khuẩn corona đã chết hết theo anh Floyd này rồi khỏi ai cần cấm cung, cách ly gì nữa.
Báo cấp tiến cực đoan The Atlantic vừa ra một bài nhận định mà kẻ này nghĩ tất cả mọi người cần phải đọc vì tính cực kỳ quan trọng. Không phải vì những lý luận sắc bén giải thích nhu cầu biểu tình đòi công lý cho anh đen hay đòi chấm dứt nạn kỳ thị hay kết án anh cảnh sát trắng, mà quan trọng vì đây rõ ràng là bằng chứng tuyệt vời nhất của cái lưỡi không xương của TTDC. Một ‘siêu case study’ cho các sinh viên học ngành tuyên truyền láo.

Mới cách đây độ hai tuần, toàn thể đảng DC và TTDC ồn ào công kích TT Trump đã gây nguy hại đến tính mạng dân cả nước bằng cách đòi mở cửa kinh tế lại. Con ‘ác quỷ’ Trump đúng là chỉ nhìn vào chỉ số Dow Jones tăng chứ bất cần biết đến mạng sống của cả trăm triệu dân Mỹ khi một hai đòi bỏ cấm cung, bỏ cách ly, cho thiên hạ ra khỏi nhà đi kiếm cơm. Theo cái đám này, chỉ có một cách hữu hiệu duy nhất để chống dịch corona phát tác là mọi người đừng nghe lời Trump xúi dại, phải ở trong nhà, tránh ra đường, nhất là tránh đám đông, vạn bất đắc dĩ có cần ra đường thì vẫn phải tôn trọng nguyên tắc phải đứng cách xa nhau ít nhất hai thước.

Bây giờ thì những nguyên tắc an toàn cấm cung, cách ly căn bản đó đã bị lật bốn vó lên trời rồi. Xin quý độc giả bỏ chút thời giờ quý báu ra đọc bài báo của The Atlantic, có link ở cuối bài này, để hiểu rõ cái gian trá nhơ nhớp nhất của những người gọi là cấp tiến văn minh.

Dưới đây là vài điểm chính trong lý luận mới toanh của TTDC qua The Atlantic:
–  Ra khỏi nhà, xuống đường biểu tình là bảo vệ ‘sức khỏe’ của nền dân chủ, quan trọng gấp bội bảo vệ sức khỏe của người dân chống dịch. Đại khái, dân chủ là một cơ chế vĩnh viễn trong khi người dân thì không sớm thì muộn cũng chết ngắc thôi.
– Cấm cung là cách tốt nhất để bệnh dịch lây lan vì bệnh dịch khó lây lan ngoài đường phố khi mọi người ở trong không gian rộng lớn, lại di chuyển liên tục, trong khi lây lan mạnh nhất trong nhà khi mà không khí bị bít kín.
– Bệnh dịch corona sẽ phát tác lại rất mạnh sau này, nhưng đó không phải vì có cả trăm ngàn người sát cánh nhau la hét văng nước miếng tứ tung, mà chỉ vì cảnh sát đã bắt cả ngàn người cấm cung trong bót mấy tiếng đồng hồ.
– Việc ra lệnh giới nghiêm nhốt thiên hạ trong nhà chỉ khiến họ dễ bị nhiễm hơn. Giới hạn thời gian thiên hạ được ra khỏi nhà tăng rủi ro bị nhiễm.


Thật đúng là tuyệt chiêu trong thế võ vặn lưỡi ngược 180 độ một cách mặt trơ trán bóng nhất. Kẻ này thật lấy làm tiếc trước đây TT Trump đã không nhờ The Atlantic viết bài biện minh cho chính sách mở cửa lại của ông.
Tới đây, xin quý độc giả vui lòng tiếp tục đọc, khoan ngừng vì câu chuyện còn hấp dẫn lắm.

TT Trump cho biết ông sắp sửa tổ chức mít-tinh vận động tranh cử tại Tulsa, tiểu bang Oklahoma trung tuần tháng Sáu này. Ngay sau đó, đảng CH cũng ra thông báo cho biết sẽ rời đại hội đảng từ Charlotte qua Jacksonville, tiểu bang Florida.
Đúng một ngày sau tin này được công bố, TTDC hô hoán, báo động nghe đinh tai nhức óc luôn.
Báo phe ta Washington Post tung ra ngay hai bài dài, đọc là phải toát mồ hôi hột.
Một bài lên án TT Trump coi thường dịch khi vẫn nhất quyết tổ chức mít-tinh và đại hội đảng, tập trung cả chục ngàn người vào một chỗ, không cách ly gì ráo, bảo đảm vi-rút corona sẽ lây lan qua cả ngàn người ngay. Tên ‘ác ôn’ Trump này quả là chỉ muốn tìm mọi cách chiến thắng thôi chứ mạng sống dân Mỹ thì coi như mạng ruồi.
Cho chắc ăn thêm, WaPo bồi thêm một bài nữa, cho biết dân chúng thành phố Jacksonville đang run cầm cập vì việc tổ chức đại hội CH tại đây sẽ khiến mấy ngàn tỷ vi-rút corona từ Vũ Hán sẽ lấy máy bay qua Jacksonville hết.
Tạp chí Newsweek tiếp tay giải thích thêm TT Trump dự tính tập trung gần 20.000 người trong một hội trường không cách ly 2 thước gì hết tại Tulsa để vận động tranh cử, chắc chắn cả đám sẽ bị nhiễm dịch hết. Theo Newsweek, tỷ lệ bị nhiễm ở Tulsa là 0,2%, nghĩa là trong cuộc mít-tinh đó, sẽ có mặt ít nhất 40 người đã bị nhiễm, sẽ đưa đến cả trăm, cả ngàn người khác bị nhiễm.
Newsweek trước đó đã không tính toán kỹ như vậy khi có cả triệu người xuống đường biểu tình, nhất là tại những ổ dịch như New York và Washington DC. Thành phố New York có 9 triệu dân và số người bị nhiễm là 450.000, tức là tỷ lệ nhiễm là 5%. Nếu có 200.000 người đứng sát cánh biểu tình như TTDC loan tin, thì tính theo Newsweek, đã có ít nhất 10.000 người bị nhiễm trong đó rồi. So với số 40 người tại Tulsa, có nguy hiểm hơn không, sao không thấy Newsweek bàn?

Cấm cung? Cách ly?

Nói trắng ra, sau khi The Atlantic vặn lưỡi 180 độ, thì hàng loạt báo TTDC tiếp tục xa luân chiến, vặn lưỡi thêm 180 độ nữa, cho đủ một vòng 360 độ.
Tập trung cả ngàn người chống Trump thì tốt vì đó là bảo vệ sức khoẻ của nền dân chủ Mỹ, chẳng những vậy mà còn giúp dân chúng ra khỏi nhà, bớt lây lan nhau. Tập trung để tung hô Trump thì không được vì đó là cách phát tác bệnh dịch, mọi người cần phải cấm cung ở nhà, tránh ra đường. Còn cách vặn lưỡi nào phe đảng hơn không?
Một lời kết chính xác nhất: chính trị Mỹ ngày nay đã hoàn toàn bị chi phối bởi tính phe phái đến độ tất cả đều mù, đều điếc, đều mất lý trí và alzheimer hết, không bao giờ nhớ được hôm qua mình mới nói gì.

VŨ LINH

Related posts