Tiểu Mai
Sự phẫn nộ của người dân đối với trường hợp gần đây của Christine Fang, một công dân Trung Quốc, người dần dần thu thập được quyền tiếp cận chính trị bí mật thông qua các mối quan hệ tình ái với ít nhất hai thị trưởng Mỹ, cho thấy nhiều người dân Mỹ không biết rằng đây là một thủ đoạn phổ biến của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Có một thuật ngữ dành riêng cho điều này gọi là “honeytrapping (theo nghĩa đen là bẫy mật ong, hay thường được gọi là mỹ nhân kế)”, nghe có vẻ giống thứ gì đó tương tự trong phim điệp viên của Hollywood. Trên thực chất đây là một chiến lược gián điệp được ĐCSTQ sử dụng vô cùng rộng rãi và đại trà.
Mỹ nhân kế là một trong những thủ đoạn mà ĐCSTQ sử dụng để khai thác thông tin quan trọng hoặc nhạy cảm, hoặc dùng để tống tiền các nhân vật có tầm ảnh hưởng của một quốc gia. Các chính trị gia Mỹ ở các vị trí quyền lực khác nhau, bao gồm những người trong cộng đồng tình báo và đặc biệt là các thành viên Quốc hội, là các mục tiêu hàng đầu, theo các chuyên gia. Mức độ phổ biến của các vụ việc như vậy chưa được thống kê đầy đủ do tính chất nhạy cảm của chúng.
Theo tờ Axios, Christine Fang, người bị nghi là gián điệp Trung Quốc, đã thiết lập một mối quan hệ thân mật với thành viên Ủy ban Tình báo Hạ viện, Dân biểu từ tiểu bang California Eric Swalwell. Cô này đã bị tình báo Hoa Kỳ tình nghi là gián điệp nằm vùng của Trung Quốc.
“Mỹ nhân kế vẫn là một thủ thuật có tự lâu đời”, Dân biểu Jim Banks từ tiểu bang Indinana trao đổi với The Epoch Times.
Ông cho biết: “Sự cả tin và liều lĩnh của Swalwell không chỉ khiến ông ta mất ghế trong Ủy ban Tình báo Hạ viện, mà còn bị khai trừ khỏi Quốc hội”.
Và nó không chỉ xảy ra ở Mỹ. Tại Vương quốc Anh các điệp viên Trung Quốc cũng giăng ra cạm bẫy tương tự.
Chen Yonglin, một cựu quan chức ngoại giao cấp cao tại lãnh sự quán Trung Quốc ở Sydney (Australia), người đã đào tẩu năm 2005, tuyên bố Trung Quốc đang điều hành một mạng lưới “hơn 1.000 mật vụ ở Australia”.
Ông Chen cho biết tình dục và tiền bạc thường được dùng làm mồi nhử. Mỹ nhân kế là một thủ đoạn ưa thích của tình báo Trung Quốc để cố gắng làm tổn thương một quan chức. Ông Chen cho biết khi còn đương chức, một quan chức Australia trong chuyến thăm Trung Quốc đã bị chính quyền giam giữ sau khi bị bắt quả tang quan hệ tình dục với một bé gái vị thành niên. Họ đã trả tự do cho người đàn ông, giữ bằng chứng về việc ngoại tình của anh ta, sau khi anh ta “đề nghị làm việc cho chế độ, tương tự như một đặc vụ”.
Phó thị trưởng London: ‘Họ đã cảnh báo tôi trước về điều này’
Theo Timothy Heath, nhà nghiên cứu quốc phòng cấp cao của Viện Nghiên cứu Chính sách RAND, mỹ nhân kế chỉ là một công cụ trong kho vũ khí rộng lớn được ĐCSTQ sử dụng để gây ảnh hưởng chính trị và thu thập thông tin tình báo ở Mỹ.
“Chúng tôi biết đó là một chiến thuật được các cơ quan tình báo Trung Quốc sử dụng”, ông Heath nói với The Epoch Times. “Để thu thập cả thông tin tình báo và sức ảnh hưởng chính trị. Nó có thể được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau”.
Timothy Heath từng là chuyên gia phân tích cấp cao của Nhóm Trọng tâm Chiến lược Trung Quốc tại Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương của Hoa Kỳ.
“Tôi nghe nói các học giả Mỹ và những người khác đến thăm Trung Quốc đã bị những phụ nữ trẻ hấp dẫn tiếp cận và gạ gẫm”, anh cho hay. “Trong hầu hết các trường hợp mà tôi biết, trước khi sự việc đã rồi thường những người Mỹ này đều nhận được cảnh báo trước từ tình báo”.
Lấy ví dụ, các đặc vụ ĐCSTQ có thể sử dụng mỹ nhân kế để dụ dỗ một quan chức tình báo Mỹ hoặc một số quan chức khác cung cấp thông tin nhạy cảm. Sau đó, các đặc vụ Trung Quốc sẽ quay lại để tống tiền nạn nhân.
Mặc dù không thể xác định chính xác số lượng các đặc vụ ‘mỹ nhân kế’ ở Hoa Kỳ, một cựu đặc nhiệm quốc phòng và tình báo giấu tên cho Fox News hay số lượng thực tế có thể lên đến hàng trăm, nếu không phải là hàng nghìn.
Hơn một thập kỷ trước, Ian Clement, cựu Phó Thị trưởng London, đã cảnh báo công chúng về chiến thuật này sau khi chính ông trở thành nạn nhân của nó.
Khi Clement đến dự Thế vận hội Bắc Kinh năm 2008 với tư cách phó thị trưởng London, ông đã được cơ quan tình báo Anh cảnh báo trước. Nhưng ông không mấy để tâm.
“Họ đã nói với tôi về mỹ nhân kế và cảnh báo tôi rằng mật vụ Trung Quốc thường sử dụng phụ nữ dụ đàn ông lên giường để sau đó lấy thông tin. Lúc đó tôi không mảy may để ý vì tôi nghĩ mình sẽ không mắc bẫy”, Clement chia sẻ với tờ Mirror.
Clement cho biết ông đã dẫn một phụ nữ Trung Quốc hấp dẫn mà ông gặp tại bữa tiệc về khách sạn của mình. Sau đó ông đã bị cô ta chuốc thuốc mê, để rồi sau khi tỉnh dậy thì phát hiện người phụ nữ đã lục tung các tài liệu mật và tải thông tin chi tiết về cách thức điều hành thủ đô London từ chiếc điện thoại BlackBerry của ông này.
Và trong một trường hợp khác vào năm 2011, chính quyền Hàn Quốc đã tiết lộ hơn 10 nhà ngoại giao Hàn Quốc làm việc tại Trung Quốc đã có mối quan hệ tình ái với một phụ nữ Trung Quốc tên là Deng Xinmin, người này có thể đã lấy được các thông tin tình báo quan trọng từ họ.
Phòng khách sạn Trung Quốc bị giám sát
Nicholas Eftimiades, một cựu quan chức tình báo cấp cao Mỹ và tác giả cuốn sách “Hoạt động tình báo Trung Quốc (Chinese Intelligence Operations)”, nói với The Epoch Times rằng Bắc Kinh đang đầu tư đáng kể vào các hoạt động gián điệp dài hạn để xâm nhập chính trường Hoa Kỳ.
Eftimiades cho biết hành vi của Christine Fang đã được “lên kế hoạch một cách tinh mật” khi nó đã kết hợp cả hoạt động thu thập thông tin tình báo và gây ảnh hưởng chính trị. Đó là một chiến lược “thực sự có thể gây tàn phá cho một quốc gia”.
Các thành viên Quốc hội, những người được quyền truy cập thông tin mật nhưng không bắt buộc phải có các quyền miễn trừ an ninh, đặc biệt dễ chịu các ảnh hưởng ngầm và là mục tiêu của các chiến dịch gián điệp trong nhiều thập niên, Eftimiades nói.
Một cựu quan chức Trung Quốc sau đó đã đào tẩu sang Canada cho biết ĐCSTQ sử dụng một số chiến thuật để thu thập thông tin tình báo. Guangsheng Han, người đã có 14 năm làm Cục trưởng Cục Công an và 5 năm khác làm việc cho Cục Tư pháp Trung Quốc, cho biết khắp Trung Quốc “có những khách sạn dành cho người nước ngoài ở”.
Ông nói với The Epoch Times: “Đối với những khách sạn được chỉ định này, có một số phòng ốc nhất định có thể bị giám sát. Vì vậy, khi những vị khách có danh tính nhất định nhận phòng, họ sẽ được xếp vào những căn phòng này”.