Ông Trương Thanh Phong bị bắt vì liên quan “đất vàng”, không phải vì làm nông dân Việt Nam ngày càng nghèo mạt*

Hoàng Kim 

Công chức nhà nước không ai sướng bằng ông Trương Thanh Phong. 

Lương hợp pháp của ông Trương Thanh Phong trên 1 tỷ một năm, kéo dài từ năm 2003 đến năm 2013, chưa kể tiền thưởng từ lợi nhuận cả ngàn tỷ mỗi năm.

Lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước bán rẻ sản phẩm bị cách chức, còn ông Trương Thanh Phong bán gạo xuất khẩu rẻ nhất thế giới nhiều năm nhưng được khen thưởng bằng tiền và huy chương.

Lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước bán rẻ sản phẩm bất thường thì bị điều tra ăn lại giá rồi bỏ tù. Còn ông Trương Thanh Phong bán rẻ gạo xuất khẩu nhất thế giới, thấp hơn gạo cùng loại Thái Lan đến 100 đô la Mỹ/tấn chẳng ai dám đặt vấn đề bán rẻ gạo để ăn lại giá. (Nếu, giả sử mức lại giá 10% so với giá gạo Thái Lan thì mỗi tấn là 10 đô la Mỹ, Vinafood xuất khẩu 3 triệu tấn thì số tiền lên 30 triệu đô la Mỹ. VFA thì tiền lại giá lên đến 60 triệu đô la Mỹ). 

Ông Trương Thanh Phong là Chủ tịch Hiệp hội Lương thực Việt Nam (VFA) lúc VFA hầu hết là doanh nghiệp nhà nước chiếm đến 90% thị phần bán gạo xuất khẩu. VFA muốn bán gạo xuất khẩu giá nào cũng được không ai kiểm tra. 

Có năm thế giới khủng hoảng lương thực, giá gạo thế giới tăng rất cao trong thời gian ngắn, nên Philippines vội đấu thầu mua gạo. Để giữ vững thành tích bán gạo xuất khẩu thấp nhất thế giới, trước khi qua Phi đấu giá, ông Trương Thanh Phong tuyên bố với báo chí rằng: 

– VFA qua Philippines đấu giá không phải để bán gạo xuất khẩu giá cao, mà mục tiêu chính là bỏ giá hợp lý để bảo đảm an ninh lương thực cho thế giới.

Ông Trương Thanh Phong từ năm 2003 là Tổng Giám đốc Tổng công ty Lương thực miền Nam (Vinafood 2) mỗi năm mua lúa của nông dân khoảng 6 triệu tấn (xuất khẩu gạo khoảng 3 triệu tấn) với giá do Vinafood 2 đưa ra, nên nhiều năm ép giá lúa của nông dân xuống đáy tiệm cận giá thành. Có lần nông dân và báo chí phản ứng, thì ông ta tuyên bố VFA mua lúa giá đó mới xuất khẩu được, nếu nông dân không đồng ý bán thì để lúa lại nuôi vịt, vì VFA sẽ không nâng giá mua (ngoài VFA thì không còn ai mua lúa).

Do độc quyền mua bán lúa gạo để ăn lời đầu tấn: bán gạo giá thấp nhất thế giới rồi về trong nước ép giá mua lúa của nông dân sát giá thành, nên Vinafood 2 và VFA năm nào cũng lời tỷ tỷ, trong khi nông dân ngày càng nghèo mạt.

Lời tỷ tỷ nên Vinafood 2 được thưởng tiền và thưởng cả huân chương, huy chương treo đầy văn phòng. Tiền thưởng, huân chương, huy chương của Vinafood 2 có được là từ mồ hôi, nước mắt của nông dân, và từ sự bần cùng hóa nông dân.

Cánh báo chí đồn rằng Vinafood 2 và VFA là sân sau của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nên chẳng ai dám động vào. Chỉ có 2 người ngoại lệ đó là Giáo sư – Tiến sĩ Võ Tòng Xuân và gã nhà quê là tôi.

Giáo sư – Tiến sĩ Võ Tòng Xuân nói: “Nông dân làm tôi mọi cho doanh nghiệp”, trong bài đăng trên báo Người Lao Động, lập tức Vinafood 2 có công văn yêu cầu báo Người Lao Động đăng đính chính với lý do là Vinafood 2 giúp nông dân. 

Báo Người Lao Động phải mở diễn đàn Khai phóng gạo Việt, đăng những bài phản đối cách làm ăn của VFA, sau đó VFA mới làm thinh.

Gã nhà quê tôi thì từ năm 2010 gọi VFA là bọn ăn cướp, lũ độc quyền chiếm hết lợi nhuận của nông dân làm lúa, nhưng chắc do đăng ở trang Bauxite Việt Nam nên VFA và ông Phong vờ như không biết, vì vậy không yêu cầu đính chính.

Năm 2013 nghe tin ông Trương Thanh Phong về hưu hạ cánh an toàn, tôi nghĩ vậy là việc ông ta bán gạo xuất khẩu thấp nhất thế giới đã chìm xuồng, và việc “lại giá” cũng chìm theo thời gian.

Giàu có như ông Phong thì còn thèm gì tiền nữa mà lại dính vào đất ở 132 Bến Vân Đồn? Lòng tham vô độ chăng? Hay đó là cái bẩy của quả báo?

Nhưng ông Phong cũng còn may mắn vì không ai nghĩ đến việc truy xét về vấn đề lại giá trong xuất khẩu gạo trong thời gian đương chức của ông ta.

Related posts