Vết thời gian

Đồng Ánh Liễu



Ôi tháng năm bào mòn đi tất cả
Đâu hào hoa phong nhã của năm nào
Đâu tóc huyền, dáng ngọc vẻ thanh tao
Đâu tuổi trẻ , dồi dào bao sức sống.

Ơi thời gian, ơi dòng đời biến động
Xua thanh xuân, xua tuổi trẻ vội vàng
Và gió sương cõng theo cả dung nhan
Ai tàn úa… hỏi ai không tàn úa ?

Thân ta đó như lá cây ngọn cỏ 
Cũng phiêu diêu, chìm nổi chốn hồng trần
Thời son trẻ thật giả cũng khó phân 
Đổi năm tháng thấu nhân gian một chút.

Càng hiểu đời, thanh xuân càng hao hụt 
Ta mới hay được – mất vốn công bằng
Có sức trẻ thì sốc nổi bất an 
Mòn hao tuổi đổi thân tâm tĩnh lặng.

Ngắm nhân sinh … ngẫm cuộc trần thua thắng
Nhìn lòng người trắc ẩn những đúng sai
Dần hiểu  ra vận mệnh vốn an bài 
Vui vẻ sống và hài hoà đón nhận.

Bởi đi qua bao bể dâu lận đậnTa nghiệm ra chữ
Nhẫn thật quý trân 
Mặc nhân gian cứ biến đổi xoay vần
Hiểu được Nhẫn thân tâm dần an lạc.

Năm tháng khác … ta rồi sau cũng khác
Bạc mái đầu … chẳng hờn trách thời gian…!

Đồng Ánh Liễu
Nguồn: https://www.facebook.com/share/8jRkhX1pwqk26rLA/?mibextid=oFDknk

Related posts