Làm sao quên được – Quynh Lê
Sáng nay Melbourne đang vào thu, ngồi nhìn vài lá vàng bay sau vườn, và nghe giọng ca ngọt ngào của một ca sĩ hát bài ‘Ngày đầu tiên đến trường’, làm dâng lên trong tâm hồn tôi một cảm xúc nhớ nhớ thương thương về thời thơ ấu.
“Ɲgàу đầu tiên khi tôi bé thơ, nghe tiếng reo vui trong nắng mai, lòng bỡ ngỡ khi tôi bước chân vô sân trường.”
Đã bao nhiêu năm qua rồi thế mà tôi vẫn cảm thấy bồi hồi xúc động khi nhớ đến kỷ niệm của ngày đầu tiên đi học. Đối với tôi và cũng như với rất nhiều người khác, ngày khai trường đầu tiên luôn luôn là hồi ức tươi đẹp nhất, và để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong cuộc đời mình.
Bây giờ, sống xa quê nhà, trong thành phố Melbourne hoa lệ, tuy ngày đầu tiên đi học đã đi vào vườn kỷ niệm của thời thơ ấu, nhưng những cảm xúc ấy sẽ không bao giờ phai mờ trong tôi. Những vui, buồn, thích thú, bỡ ngỡ, lo sợ trong ngày đầu tới lớp luôn là những kỷ niệm đẹp, để lại dư âm đậm đà êm ái dấu kín muôn thuở trong thiên đường tình cảm của tôi.
Con ước gì thời gian vòng trở lại
Để được nghe lời thầy dạy ngày xưa
Con muốn khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy bằng tất cả tin yêu.
(Ánh Tuyết)
oooOooo
Tôi Đi Tìm Lại Một Mùa Xuân – Sáng tác: Đoàn Nguyên – Trình bày: Quỳnh Lê