Hư Vô Nhóm chúng tôi bỏ quê nhà, lên Saigon du học, mỗi đứa ở một chỗ, chỉ gặp nhau ngày chủ nhật để rong chơi, cà phê cà pháo cho đời đỡ cô đơn nơi xứ lạ. Mãi cả tháng sau, chúng tôi mướn được một chỗ để ở chung. Đó là căn nhà lầu hai tầng gọn ghẽ, xinh xắn nằm trong…
Đọc thêmAuthor: Hu Vo
Quán Thơ Hư Vô 385
THÁNG BẢY TÔI VỀ Tháng bảy tôi về ngang lối cũÁo khuya chưa đủ ấm hơi ngườiCòn nguyên dấu tích thời phiêu lãngBàng hoàng theo mỗi bước chân tôi. Nhịp đêm dội xuống hồn khuya khoắtChập chờn như thể giấc chiêm baoTháng bảy mưa dài thêm sợi tócChờ em ngồi thắp ngọn bạc đầu. Con đường thao thức ngang lòng…
Đọc thêmNhan Sắc Tháng Bảy. Thơ Hư Vô
Còn được nhau mấy lần tháng bảyĐể tôi dậy mộng gọi em về?Không có trăm năm thì cũng đãCòn vang lời hối hả hẹn thề. Giấu hết đam mê vào nhịp thởCho hạt mưa ngâu biết đợi chờMà đâu chắc gì em không nhớChỗ tôi cất giữ những giấc mơ. Trả lại em môi son từ thuởRượu tình nhân nhỏ xuống…
Đọc thêmTôi Đi Học. Truyện ngắn Thanh Tịnh
Thanh Tịnh Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường.Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa…
Đọc thêmBóng Không. Thơ Hư Vô
Tôi nằm co quắp bàn tay lạiMùi hương hoang dại vẫn còn nguyênCăn phòng rộng/ tối om/ tĩnh lặngQuay một vòng hồn vía đảo điên. Mưa khóc ai giọt dài giọt vắnĐêm dùng dằng nghiêng lệch gối chănNợ nần em, làm sao trả hếtĐời sau chắc gì nhớ để quên! Tôi lần mò bấu vào hoang phếCả đời chưa giáp…
Đọc thêm