Như Hảo với Niệm Khúc Cuối – Tamar Lê Sau những ngày Melbourne tắm trong cơn nắng hạ, sáng nay Melbourne hình như trong tâm trạng bất ổn với tình cảm đổi mùa: mưa rơi trong sự gào thét của gió như ‘bão tố đang kéo qua đây’. Nhưng thật sự không phải vậy đâu, Melbourne vẫn còn nhẹ nhàng,…
Đọc thêmCategory: TẢN MẠN VĂN CHƯƠNG
Thôi để dòng sông trôi – Tamar Lê
Hồi xưa khi học Pháp Văn, câu mà tôi nhớ hoài là “nước Pháp là quê hương của rivers”. Thật vậy, nước Pháp làm du khách nhớ thương qua những hình ảnh lãng mạn của những dòng sông xanh. Không thể nào tưởng tượng được Paris mà không có sông Seine, hay Vienna thiếu nàng Danube. I am a river,…
Đọc thêmTrường làng ở Tasmania – Tamar Lê
Trường làng ở Tasmania Bé, Hồi xưa, khi nói đến trường làng, là không thể nào quên được con đường làng dẫn đến trường trong ‘Tôi Đi Học’ của nhà văn Thanh Tịnh. Nhớ nhắt là cảnh “buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và…
Đọc thêmChuyện Hợp Tan – Tamar Lê
Chuyện Hợp Tan – Tamar Lê Hồi còn là sinh viên Văn Khoa Saigon, tôi thích nhất là đi lang thang trên đường Duy Tân với hàng cây cao bóng mát. Mỗi lần đi qua đây, tôi không thể ‘ngoảnh mặt làm ngơ’ trước cổng Trường Luật ở số 17 Duy Tân, vì đây là nơi tôi may mắn gặp…
Đọc thêmGiờ lecture đầu tiên – Tamar Lê
Giờ lecture đầu tiên – Tamar Lê Trong lecture đầu tiên của tôi tại Đại Học Tasmania, tôi bắt đầu với những lời giới thiệu về cuộc đời của mình, sau đó ‘ai muốn hỏi chi thì hỏi’, vì tôi quan niệm nếu sinh viên biết mình thì khi học sẽ gần gủi với mình hơn, nhất là dạy về…
Đọc thêm