Căn nhà ra phố rất gầnLá hoa chạm gót chân trần em qua Ừ, lâu, không về BolsaNghe gió thở, nghe mưa sa ven đường Ừ, lâu, không thấy phố phườngỪ, lâu. Nên đã mất phương hướng rồi. Ừ, lâu. Chỗ xưa em ngồiCòn đôi nhánh lá ngậm ngùi rớt rơi. Hoàng Nga
Đọc thêmCategory: THƠ – TRUYỆN NGẮN
Yêu em tuổi học trò
Trương Phụng Bãi tắm “Số Tư” quen thuộc. Sóng biển rì rào. Những con thuyền nhỏ làm nghề câu đêm ra khơi. Đào nói với tôi trong dòng nước mắt: – Chúng mình không thể đến với nhau được đúng không anh, em biết không chỉ có em mà anh cũng rất yêu em, nhưng rào cản của ba mẹ,…
Đọc thêmNgười hay cười
HKL Người hay cười chắc họ sống giản đơnBởi họ chẳng nghĩ thiệt hơn… thua thắngHọ chẳng quá bận tâm điều nhỏ nhặtChẳng đoái hoài khi người khác nghĩ sai. Người hay cười sẽ chẳng sống “thảo mai”Chẳng thêu dệt đơm đặt điều oan tráiChẳng có chi phải dè chừng ái ngạiChẳng tính toan nên mãi chẳng bị già. Người…
Đọc thêmChân Không. Thơ Hư Vô
Tôi lần mò giữa hư khôngTrượt chân vấp xuống cuối dòng nhân gianTình cờ gặp lại cố nhânTrăng khuya đã khuyết nguyệt trần vai em. Hồn tôi lãng đãng lênh đênhEm như đóm lửa dập dềnh, rồi thôiCũng đâu phụ bạc gì tôiCó chăng là bởi đất trời ở riêng. Không được tay ấp chân kiềngThì cũng có một thời…
Đọc thêmTháng Ba Gãy Súng. Hồi ký Hoàng Nga
Hoàng Nga Trước năm bảy lăm, tôi chỉ mới xấp xỉ bước qua tuổi mười sáu, sống ở thành phố lớn, ngoài học đường, sách vở, bạn bè, chuyện tôi “quan tâm” nhất thuở ấy chỉ là… con trai. Con trai đồng lứa, khác lứa. “Thằng” nào đẹp trai, anh nào lãng tử, anh nào “có tâm sự đi nói…
Đọc thêm