Vũ Hán là thủ phủ của tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc với 11 triệu dân nằm ở ngã ba sông Dương Tử và sông Hán.
Xưa giờ bà con mình, đôi khi chỉ biết địa danh Vũ Hán qua bài thơ thất ngôn bát cú ‘Hoàng Hạc Lâu’ của Thôi Hiệu (704–754) thời nhà Đường.
Nếu là dân lưu lạc tha hương như chúng ta, ai cũng biết hai câu kết là:
“Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu!’
Nhà thơ Tản Đà đã dịch lại, một cách trác tuyệt, bằng hai câu lục bát là:
“Quê hương khuất bóng hoàng hôn.
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai?”
***
Tuy nhiên từ cuối tháng Chạp, năm 2019 tới nay, Vũ Hán, (tiếng Anh là Wuhan) được dân toàn thế giới biết đến không phải do bài ‘Hoàng Hạc Lâu’ của nhà thơ Thôi Hiệu, mà do con ‘2019 novel coronavirus’ (2019-nCoV), thường gọi là ‘Coronavirus Wuhan’; mà Hoàng đế Tàu muôn đời Tập Cận Bình gọi nó là con ác quỷ.
Vài loại vius được đặt tên theo chỗ hay nơi đầu tiên phát hiện ra nó
Như MERS, viết tắt của Middle East Respiratory Syndrome (Hội chứng bệnh hô hấp Trung Đông hay). Hoặc ‘Virus Ebola’, tên một con sông ở nước Cộng hòa Dân chủ Congo bên Phi Châu.
Còn “Coronavirus Wuhan”, hình dạng giống như vương miện (corona), vẫn chưa được chánh thức có tên.
***
Con ‘Coronavirus Wuhan’ nầy đã làm 6000 người mắc bệnh và 132 người đã chết. Người dân Trung Quốc đang hoảng loạn; vì một người nhiễm bệnh có thể lây cho tới 2.6 người khác; số ca nhiễm bệnh mỗi ngày tăng lên tới 30%.
Cơn dịch bệnh nầy bùng phát từ nước Tàu rồi lan ra tới nhiều nước trên thế giới là vì vị trí địa lý của ổ dịch Vũ Hán.
Vũ Hán là đầu mối giao thông về đường sắt cao tốc Bắc Kinh-Quảng Châu (Bắc xuống Nam) và Thượng Hải-Thành Đô (từ Đông sang Tây).
Rồi phi trường quốc tế Vũ Hán có tới 29 triệu lượt hành khách bay đi khắp tới 109 điểm thuộc 20 nước khắp năm châu như London, Moscow, Paris, Rome, New York, San Francisco, Bangkok, Tokyo and Seoul.
Thời điểm xảy ra cơn đại dịch nầy lại trúng vào ngày Tết Âm lịch. Cả trăm triệu người dân Tàu về quê ăn Tết hay ra nước ngoài du lịch mang theo ‘Coronavirus’ nầy đi gieo rắc khắp nơi.
***
Để đối phó lại dịch bệnh đang bùng phát, Tòa Lãnh sự Mỹ ở thành phố Vũ Hán đã đóng cửa. Bộ Ngoại giao Mỹ đã cảnh báo cấp 4 với công dân của nước mình là: “Đừng đi tới tỉnh Hồ Bắc!”
Còn vì công ăn chuyện làm nhưng không cấp thiết thì khoan đi đến nước Trung Hoa. Có ai lỡ tới rồi Vũ Hán rồi thì Mỹ cho máy bay Boeing 767 với 240 chỗ qua chở dân mình về California, USA
Đàn anh Mỹ làm vậy; đàn em Úc bắt chước làm theo chuẩn bị cho máy bay qua rước công dân Úc về trong đó có ít nhứt khoảng 100 trẻ em.
***
Hiện tại không có loại thuốc nào hiệu nghiệm để tiêu diệt được loại virus này. Còn thuốc chủng ngừa, theo các chuyên gia về Y tế của trường Đại học Queensland Úc Châu, phải mất ít nhứt 4 tháng nữa mới có. Trong khi đó các chuyên gia Y tế của nước Mỹ tiên liệu cần phải tới một năm.
Việc phòng chống dịch bệnh, ngăn ngưà việc lây nhiễm phải là sự cộng tác của những chuyên gia về Y tế và người dân.
Thế nên trẻ con, người già, những người bị bạo bệnh trong quá trình hồi phục, có hệ miễn dịch yếu phải tự bảo vệ mình bằng cách tránh tiếp xúc gần gũi với người bị nhiễm bệnh; tránh đến những chỗ đông người.
Rồi vệ sinh thường thức như: rửa tay, che miệng và mũi khi ho hoặc hắt hơi, và khử trùng các bề mặt khi bạn chạm vào. Nếu cần thiết thì phải đeo khẩu trang. (Chính vì vậy mà các nhà thuốc Tây ở Footscray nầy đây khẩu trang đã bán sạch bách rồi; phải đặt hàng tới tuần sau mới có)
Bộ Y tế Úc muốn người dân tỉnh táo nhận thức được vấn đề, nhưng họ cũng muốn ngăn chặn sự hoảng loạn không cần thiết.
Tuy vậy có một số trường tư ở Sydney và Melbourne buộc học sinh đứa nào mới về Trung Quốc ăn Tết trở qua, trước khi nhập học vào đầu niên khóa thì đừng đến trường trong 14 ngày; rồi phải có giấy chứng nhận của bác sĩ mới được vào lớp học.
Hành động nầy bị cách chuyên gia về Y tế Úc cho rằng làm hơi quá!
Nhưng trường tư thường dành cho con em nhà giàu nên thủ cẳng và thủ kỷ như vậy cho chắc ăn!
***
Trong khi đó thì Tàu Cộng cố che giấu dịch viêm phổi Vũ Hán. Người dân Tàu không biết loại Virus này gây bịnh bình thường hay nặng đến mức phải đi nằm nhà thương. Tình hình nghiêm trọng đến mức nào? Nhân Dân nhựt báo cố tình đăng ‘video’ bệnh nhân khỏi bệnh vui mừng ra dấu hiệu chiến thắng giữa 4 nhân viên y tế mặc đồ bảo hộ.
Chuyện trớ trêu là Vương Nghiễm Phát, người đứng đầu nhóm các nhà nghiên cứu được Bắc Kinh cử đi điều tra tình hình, ngày 11, tháng Giêng, năm 2020 nói rằng: “Dịch bệnh đã được kiểm soát!” Nhưng chính ông ta sau đó bị chẩn đoán là đã nhiễm virus.
Rồi ngay giữa khủng hoảng, một cuộc họp đảng lớn của tỉnh Hồ Bắc vẫn được tổ chức ở Vũ Hán và hơn 40.000 gia đình được mời tham dự một bữa tiệc trong nỗ lực lập kỷ lục thế giới.
Thiệt là quái đản!
***
Năm 2002, dịch bệnh SARS (Severe Acute Respiratory Syndrome) lây lan khắp tỉnh Quảng Đông làm 8.000 người mắc bệnh và 774 người thiệt mạng.
Bộ trưởng Y tế cùng Bí thư Thành ủy Bắc Kinh bị cách chức.
Cứ tưởng Trung Cộng học được kinh nghiệm để sửa sai. Ai dè sửa sai rồi sai lại sửa.
Các quan chức luôn nói dóc, che dấu nhằm hạ thấp mức nghiêm trọng của vấn đề vì không muốn gây tổn hại đến kinh tế và ổn định xã hội để họ được thăng quan tiến chức. Để khi nghe về nó, và khi vấn đề đã đến chính quyền trung ương, thì nó đã là một vấn đề lớn rồi”.
Chủ tịch thành phố Vũ Hán, Chu Tiên Vượng, lên Truyền hình mếu máo, biện minh là: “Luật pháp Trung Quốc về các bệnh truyền nhiễm, trước tiên chính quyền địa phương cần báo cáo ổ dịch cho Bộ Y tế , sau đó được sự chấp thuận của Trung Ương trước khi có thể đưa ra thông báo.
Tên tuổi của chúng tôi sẽ bị gắn liền với vết nhơ, nhưng miễn là việc kiểm soát dịch và đảm bảo an toàn cho người dân có hiệu quả hơn, tôi và đồng chí Mã Quốc Cường (Bí thư Thành ủy Vũ Hán) sẵn sàng chịu mọi trách nhiệm”.
Nghĩa là hai tên đầu têu ở Vũ Hán nầy xin nằm cúi xuống cho Tập Cận Bình đét đít, rồi đuổi về chăn gà cho vợ.
Điều tức cười là hai đứa ra lịnh cho dân khi ra chỗ công cộng là phải mang khẩu trang; nhưng tay Bí thư cứ để mặt trần, trụi lủi; còn tay Chủ tịch mang khẩu trang ngược.
Chú, Thiếm Ba chửi um sùm. Ngu dốt như vậy mà Đảng lãnh đạo cái giống gì hè?
***
Trường hợp đầu tiên mắc bệnh viêm phổi Vũ Hán được báo cáo vào ngày mùng 8, tháng Chạp, năm 2019; và các quan chức chính quyền báo cáo láo rằng nó đã được kiểm soát và có thể điều trị.
Dân không tin quan nói; khi thấy trên các trang mạng xã hội người bệnh tay gắn ống truyền dịch, ngồi cạnh những bình oxy gần ba thi thể phủ vải trắng. Các bệnh nhân đeo khẩu trang gục ngã ngoài đường.
Nên hàng trăm người dân rồng rắn chen chúc trong các hành lang bệnh viện để chờ tới lượt điều trị làm nguy cơ lây nhiễm lẫn nhau lại cao hơn. Chính vì vậy mà một chục nhân viên y tế bị nhiễm virus, một bác sĩ đã thiệt mạng.
Nghiêm trọng tới chừng đó, quan chức CS mới quắn ‘đít’ lên, cấm tất cả các chuyến bay và xe lửa ra khỏi thành phố Vũ Hán.
Tất cả 70.000 rạp chiếu phim cùng nhiều khu vui chơi trong dịp Tết bị đóng cửa; chỉ có cây xăng, nhà thuốc và siêu thị mới được phép mở.
Trung Quốc đã đặt gần 60 triệu người, nhiều hơn cả dân số Hàn quốc vào tình trang cách ly một phần hay toàn phần. Công nhân về quê ăn Tết bị cấm trở lại thành phố làm việc.
Các thành phố trực thuộc tỉnh Hồ Bắc, và hơn 15 thành phố lớn thuộc tỉnh khác đã trở thành thàng phố ma. Đường phố vắng tanh, thưa thớt bóng người qua lại.
***
Thị trường chứng khoán Mỹ, Âu Châu, Tokyo Hong Kong giảm mạnh
gần 2%, mức lao dốc tồi tệ nhất trong năm.
Chưa có bằng chứng nào cho thấy con virus nầy truyền qua hàng Trung quốc xuất khẩu; nhưng nền kinh tế nước Tàu đã bị thiệt hại rất nặng nề!
Nguy cấp quá nên Chủ tịch Tập Cận Bình bèn sai Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường đến Vũ Hán hô khẩu hiệu: “Cuộc sống của người dân là vô cùng quan trọng. Khi một dịch bệnh bùng phát, trách nhiệm của chúng ta là ngăn chặn và kiểm soát nó”.
Bằng cách xuất ra 8.7 tỉ đô la, điều thêm 1600 nhân viên Y tế kể cả bác sĩ quân y cùng 1000 người khác sẵn sàng tới Vũ Hán; cho xây thêm một bệnh viện 1.000 giường trong vòng 10 ngày để cố an dân.
***
Mùa Cúm bên Trung quốc năm nay tệ hại rất nhiều vì con Coronavirus Wuhan lây lan với tốc độ chóng mặt, gây ra rất nhiều hậu quả xấu về văn hóa, kinh tế, chính trị cho Trung Quốc, dưới sự lãnh đạo rất lôm côm và lu bu của đảng CS.
Một chuyên gia Y tế của Tàu đã than thở rằng: “Đợt bùng phát dịch này chắc chắn sẽ lớn hơn; có thể lên đến đỉnh điểm từ giữa tháng Tư đến giữa tháng Năm tại các thành phố lớn”
“Chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội bằng vàng để phòng ngừa và kiểm soát được dịch bệnh!”
***
Phải thân chinh nắm quyền chi huy các hoạt động chống dịch bệnh là Chủ tịch Trung Cộng Tập Cận Bình đang đánh một canh bạc rất lớn, ít may nhiều rủi cho sanh mạng chánh trị của mình. Được ăn cả ngả về không!
Nếu thắng, dập tắt được dịch bệnh ‘Coronavirus Wuhan’, thì ghế Chủ tịch của Tập vững như bàn thạch… cho tới cơn dịch tới.
Bằng thua, thì Tập Cận Bình ắt phải về đuổi gà cho vợ thế thôi!
Đuổi gà chớ không phải chăn heo. Vì heo Trung Quốc năm nay đã bị Dịch tả Lợn Châu Phi làm chết hết ráo rồi thì còn đâu nữa mà chăn?
Đoàn Xuân Thu.
Melbourne.