50 năm, xác khô và di chúc
Việt Nam vừa công bố quyết định lập một hội đồng khoa học, gồm cả người Việt và Nga, để kiểm tra, đánh giá trạng thái thi hài Hồ Chí Minh.Tuyên bố chánh thức của chánh phủ Hà nội nói rõ hơn: “Hội đồng có nhiệm vụ kiểm tra, đánh giá thực trạng, trạng thái thi hài Chủ tịch Hồ Chí Minh qua 50 năm bảo quản, giữ gìn và phục vụ thăm viếng”.
“Sau khi kiểm tra, đánh giá, hội đồng sẽ đề xuất phương hướng, kế hoạch hợp tác nghiên cứu và các giải pháp khoa học, kỹ thuật để giữ gìn lâu dài, bảo vệ tuyệt đối an toàn thi hài Chủ tịch Hồ Chí Minh trong những năm tiếp theo”.
Từ 1969 đến 1975, xác Hồ Chí Minh được giữ ở đồi Đá Chông, khu K9, Ba Vì để tránh tai nạn do Mỹ oanh tạc vùng Hà Nội. Và ngày nay, nơi giữ xác là ở Ba đình, được một đơn vị quân đội dưới quyền chỉ huy của một sĩ quan cấp Tướng trông coi, canh giữ. Chi phí hằng năm khoảng 200,000 Mỹ kim.
Đảng cộng sản ướp xác và xây lăng cho Hồ Chí Minh là đã làm trái ý muốn của người chết, được ban lãnh đạo đảng Cộng Sản, 20 năm sau, tiết lộ “Sở dĩ trước đây chưa công bố đoạn Bác viết về yêu cầu hỏa táng là vì thể theo nguyện vọng và tình cảm của nhân dân, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa III) thấy cần thiết phải giữ gìn lâu dài thi hài của Bác để sau nầy đồng bào cả nước, nhất là đồng bào miền Nam, bè bạn quốc tế có điều kiện tới viếng Bác, thể hiện tình cảm sâu đậm với Bác. Chính vì lẽ đó mà chúng ta đã xin phép Bác về điểm này được làm khác lời Bác dặn” (Hồ Chí Minh, Toàn văn di chúc)
Hồ Chí Minh đã chết queo, 20 năm sau, Bộ Chánh trị mới xin phép không chấp hành lời bác để lại. Bộ Chánh trị có ý đồ khai thác cái xác của Hồ cho mục đính của đảng. Ít nhứt thì cái xác cũng làm nơi qui chiếu để giữ đảng, tức giữ quyền lực trong tay đảng. Nhưng đảng Cộng Sản lại nói dối là để đáp ứng nguyện vọng của nhơn dân. Cứ hỏi thử cho biết nhơn dân có thật lòng yêu quí bác hay kinh tởm bác?
Ướp xác và xây lăng đồ sộ chưa đủ, đảng Cộng Sản còn ra lệnh toàn dân, toàn đảng học tập di chúc của Hồ Chí Minh nữa. Mà nếu phải học thì học theo di chúc nào trong 3 di chúc của Hồ để lại? Có học đoạn bị đảng cắt xén dấu nhẹm trước kia hay không?
Trong cả 3 di chúc, Hồ Chí Minh chỉ viết ra để lại những điều tổng quát bình thường, một nông dân nào học xong lớp Ba thuở đó cũng đều viết được. Và có lẽ còn hay hơn nhiều. Nhưng chắc chắn không một nông dân Việt Nam nào, tức không Cộng Sản, có thể viết được như Hồ “… phòng khi đi gặp cụ Các Mác, cụ Lê-nin”!
Cho nên, khi còn sống, thân phụ của Hồ, Cụ Nguyễn Sinh Sắc, đã không thừa nhận đứa con trai út Nguyễn Sinh Cung vì Cụ “không muốn nghe nói đến đứa con hư của mình […]tôn thờ thứ chủ thuyết chẳng những đả phá uy quyền của nhà vua, mà còn đả phá luôn cả gia phong, tức uy quyền của người gia trưởng.” (Theo Daniel Hémery, Ho Chi Minh, de L‘Indochine au Vietnam, Paris, Gallimard, 1990).
Trong di chúc I năm 1965, Hồ Chí Minh có viết một điều dành cho đảng Cộng Sản, kêu gọi đảng hãy “một lòng một dạ phục vụ giai cấp, phục vụ nhân dân, phục vụ Tổ quốc”. Khi bổ túc di chúc năm 1968, Hồ còn lập lại điều nầy. Tuy nhiên, khi Hồ chết ngày 2-9-1969, Lê Duẫn bỏ mấy câu nầy trong di chúc công bố, có lẽ để cho phù hợp đúng sứ mạng của đảng Cộng Sản, và đồng thời, đúng theo lòng dạ của Hồ, trước sau chỉ biết có chết sống cho Cộng Sản, cho Tổ quốc Lê-nin, chớ có biết gì tới cái xứ Việt Nam kia đâu. Ít ra, ở điểm này, Lê Duẩn biết tỏ ra thành thật!
Lãnh đạo Cộng Sản ra lệnh toàn đảng “quán triệt, học tập đạo đức, tác phong của Hồ Chí Minh”. Thật ra đảng và đảng viên cốt cán nắm quyền, tất cả đều đã nhuần nhuyễn tư tưởng, đạo đức, tác phong của Hồ từ khi được kết nạp vào đảng rồi. Chỉ cần nêu lên 2 điều mà đảng viên cấp lãnh đạo đã hội đủ để được đề cử vào chức vụ: dối trá và bạo lực! Dối trá để che dấu bạo lực và bạo lục để làm cho dối trá được tin là thật. Người Cộng Sản là phải có đủ 2 đặc tánh cốt lỏi này.
Hồ Chí Minh dối trá
Con người dối trá bực nhứt ở Việt Nam không ai khác hơn là Hồ Chí Minh. Chính hắn đấy! Một hôm, đi ra đồng giả vờ đi thăm hỏi nông dân vì nông dân là giai cấp nồng cốt của đảng ta, Hồ xăng quần, lội xuống ruộng, bên cạnh vài thôn nữ cũng đang quần ống cao, ống thấp, cấy lúa. Hồ lấy 1 bó mạ, cấy lúa vói nông dân vừa bắt chuyện. Hồ hỏi các cô, các bà “Ruộng này của ai đấy?”.
-Ruộng của đảng, ạ.
-Không phải. Ruộng của nông dân đấy. Vậy bà con hãy chăm chỉ làm việc để tăng gia năng xuất bằng năm, bằng mười năm qua, nhé.
Nói xong, Hồ lội lên.
Trong cải cách ruộng đất năm 1953-1956 ở Bắc, khi nghe báo cáo đã xử xong địa chủ Nguyễn thị Năm, Hồ khóc, cầm khăn chặm mắt “Không thể để một phụ nữ yêu nước như vậy chết được …”. Thế mà chính Hồ đã bịt râu, che mặt, cùng Trường Chinh lẻn tới hiện trường quan sát vụ Đội đấu tố và xử tội địa chủ.
Năm 1946 tại rạp Maubert Paris V, ký giả Guérin, bạn thân của Tạ Thu Thâu, hỏi Hồ tại sao giết Tạ Thu Thâu?
Hồ khóc và nói: “Tạ Thu Thâu là người yêu nước vĩ đại. Tôi vô cùng kính trọng và yêu thương ông ấy”. Hồ im lặng, mặt đanh lại, biểu hiện trọn vẹn bản chất thật của Hồ “Nhưng ai không đi theo con đường của tôi đều phải bị tiêu diệt”.
Ăn ở với đàn bà, cả với vợ chánh thức, mà phủ nhận sạch trơn để làm con người suốt đời không vợ con, chỉ biết phục vụ cách mạng, phục vụ đất nước, đó mới là dối trá trắng trợn hơn hết.
Những người đàn bà của Hồ không phải ít theo mức bình thường. Người vợ đầu tiên là Tăng Tuyết Minh, kế đó là Lý Huệ Khanh, em vợ của Lâm Đức Thụ, lúc Hồ ở Quảng Châu, Nguyễn thị Minh Khai, công khai, ở Hồng kông và Moscow, trước khi chuyển qua cho Lê Hồng Phong. Minh Khai có một đứa con gái tên Hồng Minh, sau có làm Bộ trưởng. Nhưng con của ai? Lê Hồng Phong rất ít khả năng có con vào lúc đó. Thời gian ở Paris, Hồ có Marie Bìère. Qua Nga, có Vera Vasilieva. Ở Việt Bắc, có Đỗ thị Lạc, Nông thị Xuân, Nông thị Ngát. Và còn nhiều nữa. Như vậy khả năng dâm dục của Hồ thuộc loại tột “đỉnh”. Theo khoa học, người có khả năng tình dục cao, thì đó là nghệ sĩ tài hoa hoặc bịnh tâm thần vì ranh giới giữa 2 người này rất nhỏ. Trường hợp thứ ba, không phải nghệ sĩ, không phải điên, thì đó là con người đại gian, đại ác. Đây đúng là trường hợp Bác Hồ của người Cộng Sản ở Hà Nội!
Có đàn bà, tại sao phải phủ nhận? Tại sao không thấy đó là bình thường? Mà còn được tiếng là trang đào hoa nữa. Con người không biết đàn bà là gì. Sợ, xa lánh đàn bà, mới là không bình thường. Mà người không bình thường thì làm sao làm cách mạng, làm sao làm Chủ tịch nước được, mặc dầu đó là thứ nước Dân chủ Cộng hòa?
Có nhiều đàn bà với mình mà nói không có, trốn tránh. Đó mới đúng là con người đốn mạc, hèn hạ, chớ không chỉ là con người bất bình thường!
Hồ Chí Minh bạo lực
Nói con người bạo lực thì không ai hơn người Cộng Sản. Cứ nhìn người Cộng Sản Tàu trong vụ Thiên An Môn, vụ cải cách ruộng đất, cách mạng văn hóa và ngày nay là Hồng Kông. Đệ tử chơn truyền của Mao, Hồ ở Việt Nam cũng cải cách ruộng đất, giết hại vừa nông dân với vài sào ruộng, vừa thầy chùa với ruộng chùa, vừa linh mục với ruộng nhà thờ, cả đảng viên, người ái quốc đi làm kháng chiến chốn thực dân,…tất cả, tại đấu trường và lần lượt chết sau đó, không dưới 500 000 người.
Năm 68, tại Huế, theo lệnh của Hồ bằng bài thơ con cóc “Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua,
Thắng trận tin vui khắp nước nhà…” truyền qua đài phát thanh,
cán binh VC sát hại 4200 người dân bình thường về Huế ăn Tết. Đúng
là Tết này hơn hẳn …!
Bạo lực bắt đầu ở Lê-nin “Dám bạo lực triệt để thì chánh quyền không bao giờ bị cướp”, Stalin mở rộng với hơn 30 triệu dân Nga chết đủ cách, tới Mao hơn 80 triệu từ lúc cầm quyền, Hồ Chí Minh 10 triệu người dân Việt Nam vô tội nên Hồ được báo Anh và Ba Lan đề cử tên diệt chủng thứ 10 trên thế giới.
Cộng sản phải bạo lực để giữ chánh quyền vì chánh quyyền của Cộng Sản là do cướp được nên sợ bị nhân dân giành lại.
Quán triệt lời dạy của Hồ Chí Minh theo di chúc
Tôn thờ Hồ Chí Minh, đem tượng Hồ vào chùa, vào nhà thờ, làm tượng đài ở khắp nơi. Thậm chí, nơi Hồ trước kia đứng đái, cũng đúc tượng để thờ. Nhưng về mặt đạo nghĩa đối với Hồ vẫn không bằng làm theo lời Hồ dạy trong di chúc năm 1968 “Tôi yêu cầu thi hài tôi được đốt đi, tức là hỏa táng…. Tro thì chia làm 3 phần, bỏ vào 3 cái hộp sành. Một hộp cho miền Bắc. Một hộp cho miền Trung. Một hộp cho miền Nam ”.
Xin thưa ngay, dân Nam kỳ không nhận hủ tro của Hồ. Nếu Bà con Trung và Bắc muốn chia nhau thì dân Nam kỳ xin nhường không điều kiện gì hết.
Mà chia cho 3 miền làm chi? Tại sao không đem 1 hủ rải ở Hoàng sa, 1 hủ rải ở Trường sa và hủ nữa rải ở biên giới Việt-Tàu. Tro đó là hồn Hồ Chí Minh sẽ gặp các chiến sĩ tử trận bảo vệ đất đai, biển đảo, kêu gọi các chiến sị ấy hãy quán triệt nguyên lý “Về lý luận, đảng Lao Động Việt Nam theo chủ nghĩa Mác-Lênin…lấy tư tưởng Mao Trạch Đông làm kim chỉ nam”, về gương lãnh đạo, Hồ quả quyết “Ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và Mao Trạch Đông thì không thể sai được, để các chiến sĩ ấy không uất hận nữa vì Tàu có lấy trọn Việt Nam cũng không phải là sai lầm như Hồ tuyệt đối tin tưởng.
Người ta nói người Hy Lạp thờ Thần và giữ thần thoại nhưng lại không tin ở Thần và thần thoại. Giữ Thần và thần thoại cốt để phục vụ du lịch kiếm tiền.
Người Cộng Sản ngày nay hay cả những người chạy theo Cộng Sản, có thờ lãnh tụ như Mác, Lê, Xịt, Mao và Hồ và giữ chủ nghĩa Cộng Sản thì cũng chỉ để giữ quyền lực mà kiếm tiền làm giàu. Hoàn toàn không vì quốc gia dân tộc gì cả.
Nguyyễn thị Cỏ May