Tôi lần mò giữa hư khôngTrượt chân vấp xuống cuối dòng nhân gianTình cờ gặp lại cố nhânTrăng khuya đã khuyết nguyệt trần vai em. Hồn tôi lãng đãng lênh đênhEm như đóm lửa dập dềnh, rồi thôiCũng đâu phụ bạc gì tôiCó chăng là bởi đất trời ở riêng. Không được tay ấp chân kiềngThì cũng có một thời…
Đọc thêmTag: Thơ Hư Vô
Ở Riêng…Thơ Hư Vô
Gặp nhau là để ngậm ngùi Trăm năm biết có gì vui mà chờ Thà em cúi mặt làm ngơ Còn hơn ngoái lại mà quờ quạng nhau. Thì tôi dẫu có bạc đầu Cũng riêng mang một nỗi đau muộn màng Vì em như giọt sương tan Ngấm vào quá khứ cho tàn bóng không. Sông sâu cũng chỉ…
Đọc thêmBóng Đông. Thơ Hư Vô
Như vạt lụa bay mù góc phốGiật mình ngoái lại đã vào đôngTháng sáu dáng ai đang dậy mộngCòn gập ghềnh theo chiếc bóng không! Mà em như lá sầu đông rụngRét mướt chiều lê những bước chânCon đường một thuở quên hò hẹnBiết khóc cùng em đã mấy lần? Hay chỉ là tuyết rơi trong mắtChạm thoáng mi em…
Đọc thêmNgày Tôi. Thơ Hư Vô
(Viết cho sinh nhật tôi, mùa thu Úc Châu 15/05/2023…) Tôi về ngày tháng năm tôi Tựa như một chuyến luân hồi tái sinh Tìm em từ thuở bạc tình Còn nghe thương tích trở mình mẩy đau. Trăm năm mấy bận bạc đầu Để em đếm những úa nhầu trên vai Tóc tơ chạm xuống hình hài Chỗ tôi…
Đọc thêm