Phiếm luận: Lý lẽ của cụ “lão thành cách mạng”

Mạc Văn Trang

10-10-2023

Cụ K. một đảng viên, cán bộ Lão thành chuyên làm công tác tuyên huấn, rồi dạy lý luận Mác – Lê ở trường Đảng của tỉnh, cho đến lúc nghỉ hưu. Cụ vừa tổ chức mừng thọ 85 tuổi rất hoành tráng.

Cụ có nguyên tắc bất di bất dịch là: Chỉ đọc báo Nhân dân, Tạp chí Cộng sản, nghiên cứu sách kinh điển, xem VTV, không bao giờ xem, nghe tin ngoài luồng. Thú vui của cụ là chăm mấy giò phong lan và lau chùi giá sách đồ sộ đặt ở phòng khách, trên đó uy nghi những bộ Toàn tập Mác – Ăng ghen 50 cuốn dày cộp, Lê-nin toàn tập, Hồ Chí Minh toàn tập, cũng với khối lượng tương đương. Còn những tuyển tập của các vị “lãnh đạo tiền bối” đến tuyển tập Nông Đức Mạnh… cũng được trưng bày trang trọng trên giá.

Cụ chỉ dùng điện thoại bàn, viết tay cho thư ký đánh máy, không thèm học dùng máy tính, điện thoại thông minh của bọn tư bản “phồn vinh giả tạo”… Mặc cho vợ, con, các cháu vận động, cười nhạo… cụ cứ kiên định lập trường, nhất quyết không “tự diễn biến”, không “tự chuyển hóa”.

Những dịp kỷ niệm các sự kiện, đài truyền hình tỉnh đến phỏng vấn, cụ cứ theo trí nhớ mà trả lời lưu loát, hùng hồn những bài văn mẫu đã thuộc lòng; rồi cụ xem lại cuộc phỏng vấn phát trên màn hình, rất tự hào. Thế là thoả mãn, còn cần học gì nữa!

Ngược lại, phu nhân của cụ, tuy U80, nhưng là giáo viên Tiểu học nghỉ hưu, rất ham học cái mới, mê khiêu vũ, sử dụng thành thạo máy tính, iPhone, iPad.

Nhân dịp mừng ông thượng thọ 85, thằng cháu tặng ông chiếc Bphone mới toanh, sản xuất tại Việt Nam. Nó rất tâm lý, bảo, cái này là của Việt Nam mình làm ra, ông yên trí học sử dụng đi; chất thượng không thua kém gì điện thoại thông minh hàng đầu thế giới.

Cụ sung sướng, cảm động, Việt Nam mình làm được rồi à? Thế chứ, tự hào lắm chứ! Trí thông minh của người mình đâu có thua kém; không chỉ đuổi kịp, mà cần phải đi tắt đón đầu, vượt lên!

Thế là cụ tự hứa quyết tâm học sử dụng chiếc Bphone để phát huy hiệu quả sản phẩm của Việt Nam mình. Người Việt Nam dùng hàng Việt Nam. Tự hào quá đi chứ!

Con cháu ở riêng, nhà có hai ông bà nên cứ nhờ bà xã dạy cho. Khổ nỗi vợ dạy đi, dạy lại, dùng được rồi lại quên, chốc chốc lại hỏi.

Bà vợ đang làm bếp, cụ chạy vào:

– Này, mình đánh chữ tin nhắn sai thế này thì sửa làm sao nhỉ?

– Khổ quá, dạy mấy lần rồi mà cứ dạy trước quên sau, đơn giản thế này không biết là sao?

– Thì dốt người ta mới phải học hỏi chứ.

– Sao ông bảo Chủ nghĩa Mác – Lê là đỉnh cao trí tuệ của thời đại, ông dạy Mác – Lê thì sao lại dốt được?

– Tôi hỏi bà, Mác, Ăng-ghen, Lê-nin thì đã biết sử dụng cái điện thoại này chưa, nói gì đến tôi?

– Ừ nhỉ… Thôi được, đưa đây tôi dạy cho.

Related posts