Đâu ai biết

Khánh Lâm Đâu ai biết… sau nụ cười rạng rỡLà tâm tư trăn trở đến nao lòngNhững nỗi niềm mà không thể đếm đongBao suy nghĩ cứ xoay vòng tâm trí. Đâu ai biết… sau nụ cười hoàn mỹLà niềm đau nhưng chỉ biết giấu vàoLà nỗi lòng trĩu nặng đến hanh haoĐời dâu bể đâu thể nào ngờ được.…

Đọc thêm

Cho em mượn

Khánh Lâm “Cho em mượn… bờ vai anh chút nhé!”Em tựa vào thật nhẹ chẳng đau đâuMột chút thôi anh có chịu gật đầuEm sẽ trả chẳng tựa lâu người hỡi! Cho em mượn… bờ môi hồng phơi phớiNụ hôn nồng em chờ đợi từ lâuPhút đam mê tình ngào ngọt buổi đầuEm lại muốn tựa lâu hơn thế nữa.…

Đọc thêm